CHAP 27: The virgin snow – Tuyết đầu mùa
Học hỏi là tính tốt cần có, nhưng học đòi là cái dốt cần bỏ.
——–
Đôi lúc, khung cảnh thiên nhiên có thể bắt mất thần trí con người bằng sự diệu kỳ, tinh tế mà không nét vẽ uyển chuyển hay lời văn hoa mĩ nào có thể lột tả nổi.
Một sớm đông lạnh lẽo tháng 12, Thiên Ly chân đất đứng bên cửa sổ, mở to mắt choáng ngợp trước biển tuyết trắng tinh khiết phủ kín đất trời. Chỉ sau một đêm ngắn ngủi, ngoài khung cửa kính đã là một mảng trắng trải mênh mông. Tuyết choán kín khắp nơi, như cơn lũ trắng lan tràn mặt đất. Bãi cỏ trắng, nóc ô tô trắng, bậu cửa sổ trắng. Hít thở, mở mắt, chìa tay, đâu đâu cũng là tuyết.
Không nắng, thành phố trăm tháp vẫn sáng bừng với những mái nhà đỏ trắng xen kẽ. Khoác lên mình áo choàng tuyết, những công trình kiến trúc cổ kính càng thêm bí ẩn, kiêu sa, nhưng không hề lạc quẻ với những công trình hiện đại lộng lẫy. Mùi tinh sạch, trong lành mơn man giữa cái đông rét cóng.
Như đứa trẻ ham chơi, Thiên Ly nhẩn nhơ la cà suốt đoạn đường đi học, ánh mắt ngập hiếu kỳ vùi sâu vào những vốc tuyết trắng mịn. Cô xòe rộng lòng bàn tay hứng những bông tuyết rơi tán loạn, tựa những tinh linh nghịch ngợm đang nô đùa trên chiếc cầu trượt bắc xuống Praha. Ngón tay Thiên Ly khuếch chút tuyết trên nhánh cây khô sà xuống sát mặt đất rồi le lưỡi liếm như mèo, chút lạnh nhạt thếch bọc lấy đầu lưỡi rất hay ho.
Những ngày đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-gio-praha-chang-trai-trieu-do/2369675/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.