Bạch La La nằm ở trên giường, nói với hệ thống rằng cậu không qua nổi rồi.
Hệ thống nói: “Cưng à, cậu thấy thế nào rồi?”
Bạch La La đáp: “Tôi coi y là huynh đệ, y lại chỉ muốn đè tôi.”
Hệ thống nói: “Cậu thật sự coi y là huynh đệ à?”
Bạch La La yên lặng một hồi, khàn giọng khóc nói: “Không sai, tôi không coi y là huynh đệ.”
Hệ thống: “Ừ?”
Bạch La La nói: “Tôi coi y thành con trai rồi...”
Hệ thống: “...”
Sau đó một người một hệ thống lập tức rơi vào trong im lặng vô tận.
Cuối cùng Bạch La La nói: “Tôi không biết mình còn có thể chống đỡ được bao lâu nữa.”
Hệ thống nói: “Chống đỡ đến khi cậu cảm thấy trợ cấp của mình có thể đạt tới năm con số.”
Trợ cấp chính là động lực cuối cùng trong cuộc đời Bạch La La, nếu không phải vì trợ cấp thì cậu đã sớm phi thăng thành tiên rồi, đâu đến phiên Mão Cửu giẫm nát bét như vậy.
Lau khô nước mắt, trong lòng Bạch La La đã có quyết định. Cậu trở mình, đổi một tư thế khác để cái mông thoải mái hơn, sau đó mơ mơ màng màng ngủ mất.
Có một số việc không thể nào kéo dài được. Bạch La La sâu sắc cảm nhận được sự sợ hãi của mình đối với Mão Cửu, cậu cảm thấy nếu còn kéo dài thêm nữa thì sẽ có một số việc thật sự không thể cứu vãn được nữa. Ví dụ như tính mạng của đại ca cậu, ví dụ như tính mạng của Tín Vương, lại ví dụ như mồi lửa chủ nghĩa xã hội trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-hai-hoa-ma-phan-dau/2845330/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.