Cái chết của Phùng lão Tướng quân là nằm ngoài dự liệu của Cung Khuynh.
Trong quân Tây Bắc vẫn luôn tồn tại một vài vấn đề. Phùng lão Tướng quân người này, trung thành là có, năng lực là có, nhưng mà ở trong mắt những người nắm quyền, hắn còn có một khuyết điểm trí mệnh, đó chính là hắn quá "Độc"*. Đại khái là bởi vì hắn quá mức có năng lực, sau khi hắn từng bước một leo lên địa vị cao, quân Tây Bắc dường như liền biến thành quân của Phùng gia. Duới tình huống như thế, Phùng lão Tướng quân nói mình trung thành, Hoàng đế có mấy người có thể tin hắn?
(*Độc tài, độc đoán)
Nhưng Cung Khuynh lại nguyện ý dành cho Phùng lão Tướng quân một sự tín nhiệm nhất định. Phần tín nhiệm này không phải bởi vì Phùng lão Tướng quân dâng hiến cả đời ở Tây Bắc, không phải bởi vì thân nhi tử của hắn đều hi sinh trên chiến trường, chỉ là bởi vì phí tổn tạo phản quá lớn. Nếu như Phùng lão Tướng quân là người thông minh, hắn có lẽ sẽ chấp nhận làm thổ Hoàng đế của hắn tại Tây Bắc, dù sao triều đình nhất thời không làm gì được hắn. Chỉ là nếu như hắn thật sự tạo phản, triều đình cũng không thật sự sợ hãi hắn.
Cho nên, Cung Khuynh thích người thông minh.
Bởi vì, người thông minh có thể nhìn thấy cái giá phải trả sau khi làm chuyện ngu xuẩn, cho nên bọn họ rất ít khi làm ra chuyện ngu xuẩn.
Quân Tây Bắc bên này, Cung Khuynh dự định từ từ mới mưu tính. Đối với Cung Khuynh mà nói, hiện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-hoang/1063104/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.