-Hôm nay anh không về à?-Hạ Di thở dài qua điện thoại
-Sao nghe giọng em buồn thế,mọi hôm đều tươi cười mà-Chấn Hưng cầm ly cà phê trong tay
-À…hôm nay ở trường có chuyện
-Chuyện gì?
-Thôi…em sẽ tự tìm hiểu chuyện này,anh nhớ đừng uống nhiều cà phê nha,em ngủ trước đây
-Ừm,em ngủ ngon
Hạ Di nhảy phọt lên giường ôm con gấu
“Phải làm sao giờ?”
------------------------------------------------------
“Mùi gì thơm quá”
Hạ Di khẽ mở mắt ra,xung quanh cô là một đồng cỏ bao la,với hàng nghìn…không phải là hàng triệu loài hoa mới đúng chứ,hương hoa đồng cỏ nội thoang thoảng khiến Hạ Di nhắm mắt lại,cô giang tay ra hứng từng mảng gió thơm ngát.Bỗng đâu đó tiếng dương cầm văng vẳng,Hạ Di đi lần theo,đến một gốc cây cô thấy một chàng trai với chiếc áo sơ mi trắng,anh ta đứng úp mặt vào gốc cây,trên tay chiếc đàn cầm vẫn văng vẳng giai điệu bài Autumn Journey.Hạ Di vô thức bước từng bước tới gần,chân cô giẫm lên những chiếc là vàng.Tiếng nhạc ngưng bặt lại,chàng trai buông tay xuống không kéo đàn nữa,anh quay người lại
-Anh Chấn Hưng
Hạ Di kêu lên,nhưng quái lạ thay chân cô chẳng thể nào nhúc nhích được nữa,Chấn Hưng vẫn đứng đó,gương mặt vẫn cười hiền hòa nhưng từ mắt anh,miệng anh,dòng máu đỏ tươi từ từ rỉ ra,Hạ Di gào thét điên cuồng,anh vẫn mỉm cười lạ lùng nhưng thân thể thì dần tan vào không khí,tay anh khẽ chạm nhẹ vào má cô
-Khônggggggggggggg
Hạ Di bàng hoàng hét lên,Chấn Hưng vừa trở về từ bệnh viện đang nằm bên cạnh cô cũng giật mình.Hạ Di nhìn xung quanh phòng hoảng sợ,cô nhìn sang bên cạnh thì thấy Chấn Hưng đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-hon-phu-khat-mau/2466514/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.