Edit: Cẩm Anh.
Wattpad: @camanhhuyen.
"Chúc mừng thầy Cố và Mịch Mịch đóng máy! Chúc thầy Cố sinh nhật vui vẻ!"
Theo những tiếng chúc mừng, pháo hoa bay lả tả, rơi xuống đầy người Cố Ngôn Phong và Khương Mịch.
"Cảm ơn." Cố Ngôn Phong quay đầu khẽ ôm Khương Mịch: "Chúc mừng đóng máy."
Khương Mịch nghịch ngợm nghẹo cổ, cười nói: "Chúc mừng thầy Cố song hỷ lâm môn!"
Cố Ngôn Phong bị cô làm cho dở khóc dở cười, hôn Khương Mịch giữa đám đông, sau đó giữ chặt tay cô, hai người cùng nhau khom lưng: "Cảm ơn mọi người đã chiếu cố."
"Cảm ơn thầy Cố và Mịch Mịch!"
"Thầy Cố và Mịch Mịch tuyệt lắm, tuyệt lắm!"
"Đúng vậy, thầy Cố và Khương Mịch đều rất tuyệt!"
"Ôi, tôi không nỡ....."
……
Đọc full chương tại wattpad camanhhuyen. Chương đầy đủ sẽ được cập nhật sau 1 tiếng.
"Ôi, đừng khóc mà." Hứa Gia vội vàng đứng ra nói: "Hôm nay là sinh nhật của thầy Cố, là ngày đại hỉ, ai cũng không được khóc, biết chưa?"
Thật ra nếu dựa theo lịch dự tính thì nửa tháng trước đã đóng máy. Nhưng giữa đường xảy ra chút vấn đề, phải kéo dài thời gian quay, vừa hay đóng máy vào hôm sinh nhật Cố Ngôn Phong.
"Biết rồi!" Mọi người đồng thanh hô: "Thầy Cố sinh nhật vui vẻ!"
Hứa Gia quay đầu lại nói với Cố Ngôn Phong và Khương Mịch: "Hai ngươi chuẩn bị một chút, chúng ta ra ngoài ăn cơm."
Khương Mịch nhìn Cố Ngôn Phong một cái, tiến lên thấp giọng hỏi anh ta: "Hứa đạo, bao giờ kết thúc vậy?"
Hứa Gia cười hài hước: "Muốn ăn mừng sinh nhật riêng với thầy Cố à?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-hon-phu-lao-dai-lai-giup-toi-lam-bai-tap/261900/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.