Thấy Tông Anh cầm tay mình, Thịnh Thanh Nhượng lập tức quay lại, Tông Anh hơi thả lỏng tay, nhưng không buông ra, chỉ đổi lại cách cầm, dẫn anh đến trước bàn ăn, kéo ghế ra, mời anh ngồi xuống.
Thịnh Thanh Nhượng ngồi xuống, nghe thấy tiếng cô từ sau lưng vọng lại: “Chuyện quan trọng mà anh nói, nếu đi muộn nửa tiếng, liệu có xảy ra án mạng không?”
“Có lẽ là không.”, “Vậy cứ ăn sáng rồi hẵng đi.”
Giọng của cô không hung dữ cũng chẳng gấp gáp, nhưng chưa lại chứa đựng quyền uy không thể nghi ngờ.
Thịnh Thanh Nhượng đứng dậy cầm chén nước trên bàn trà, vừa uống một ngụm, một bát cháo hoa nóng hổi liền xuất hiện trước mặt anh.
Không nhiều không ít, nấu vừa phải, bên trên rắc một ít ruốc.
“Hôm nay người ta chưa đưa sữa đến.” Tông Anh bưng một đĩa sứ trắng, ngồi xuống phía đối diện. Trong đĩa chứa bánh mì Pháp cắt lát, thoạt nhìn khô cứng, hết sức khó nuốt. Cô xé một miếng bỏ vào miệng, nghiêng đầu đọc báo trên bàn.
Một tờ báo tiếng anh, North-China Daily News (Tự Lâm Tây Báo, tức báo viết bằng tiếng Anh),đưa tin hạm đội của Nhật Bản đã đóng quân tại Thượng Hải, bất kể nội dung bằng chữ hay ảnh chụp đều thể hiện tâm trạng căng thẳng, nhưng ngoài mục tin thời sự lại đầy dẫy hình ảnh muôn màu muôn vẻ. Quảng cáo in màu và tin vắn về tình hình trong Tô Giới thoạt nhìn không ăn nhập gì với nhau, như thể hai thế giới xa lạ.
Tông Anh ăn bất cứ món gì cũng nghiêm túc chăm chú, trong quá trình nhai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-khach-luc-nua-dem/2237761/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.