Lão quỷ này thật là một chút cũng không bắt kịp thời đại , đã đến thế kỷ nào rồi mà vẫn còn dưỡng thói quen sở thích tích trữ vàng , vừa khó lưu trữ lại khó vận chuyển , mệt ch.ế.t cô rồi !
Dù là đặt ở bên trong phù chú chưa đồ , nhưng cái trọng lượng ấy, Kỷ Dao Quang vẫn có thể cảm nhận rõ ràng.
“Trưởng thôn, may mắn là không làm cho ông thất vọng .”
Kỷ Dao Quang nói.
Cô nhìn về phía Đặng Vĩ, đôi mắt Đặng Vĩ mở lớn, không thể tin nổi, Kỷ Dao Quang竟 thật sự đã tìm được người rồi , hơn nữa lại còn mang theo bọn họ trở về mà không có chuyện gì xảy ra .
“Dao Quang, cảm ơn con. Còn cái kẻ trong đó thì sao?” Đặng Cát Xương hỏi.
“Yên tâm đi, sau này các hương thân có thể tự do ra vào khu rừng này , con đã đem hắn thu phục rồi.”
“Yên tâm, từ nay bà con có thể vào rừng tự do. Con đã thu phục nó rồi.”
“Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi.”
Đặng Cát Xương thở phào nhẹ nhõm.
“Thiết, mặc dù đã tìm được người, nhưng ai mà tin được sự việc đã được giải quyết triệt để ? Biết đâu cô chỉ là đang nói khoác lừa chúng tôi ? Nếu thật bị cô lầm tin , lần sau có thôn dân vào rừng xảy ra chuyện , chúng tôi biết tìm ai khóc ?.”
Đặng Vĩ vẫn là ở bên cạnh âm dương quái khí nói.
Kỷ Dao Quang nhìn hắn, đôi lông mày nhẹ nhàng nhướn lên, ánh mắt hình tam giác, môi mỏng khắc nghiệt, tướng mạo của người đàn ông này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-livestream-doan-menh-qua-chuan-toi-tro-thanh-co-van-cho-cuc-canh-sat/1400829/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.