Kỷ Dao Quang lắc đầu, thở dài cảm thấy ngao ngán , cô nghĩ mãi mà vẫn không thể hiểu nổi mạch não của kiểu người như Tô Chửng . Rốt cuộc anh ta vào đây để làm gì ? Tại sao lại cứ luẩn quẩn trong lòng một hai phải vào đây tìm mắng ? Cảm thấy cuộc sống trôi qua quá mức thuận lợi , êm đềm nên ngứa da ngứa thịt ngứa toàn thân , muốn tìm kích thích sao ?
"Anh không biết tại sao cha anh lại để tiền cho chị gái anh thật à ? Nếu anh thật sự không biết , tôi xem anh còn chả hiểu bản thân mình bằng bố anh đâu ."
Kỷ Dao Quang nói .
Tô Chửng bĩu môi:
"Ông thiên vị từ nhỏ. Gửi chị ấy vào trường cấp 3 tốt, cho đi du học, còn tìm việc làm cho chị ấy."
"Ha hả."
Kỷ Dao Quang bật cười lạnh lùng:
"Trước khi nói những lời đó, anh có dám nhìn lại lương tâm mình không?
"Cha anh luôn đối xử công bằng với cả hai người. Chị gái anh học giỏi, còn anh thì sao? Thành tích luôn luôn không tốt , không làm bài tập , nộp giấy trắng , gây sự đánh nhau bị nhà trường mời phụ huynh là chuyện ba ngày 2 bữa , ' kiên trì ' đến khi lên cấp 2 thì dứt khoát bỏ học. Bố anh phải tốn bao nhiêu tiền để nhét anh vào học trường tư thục, sao không thấy anh nhắc đến ?"
Tô Chửng há miệng định phản bác, nhưng Kỷ Dao Quang không cho anh ta cơ hội mở mồm nói lời vô nghĩa , tiếp tục nói :
"Chị anh bằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-livestream-doan-menh-qua-chuan-toi-tro-thanh-co-van-cho-cuc-canh-sat/1401361/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.