"Lúc đó nói cho cậu biết, cậu sẽ tin sao ? Cho dù bây giờ tôi nói cho cậu biết, cậu cũng chưa chắc đã tin đúng không?"
"Tôi nhận tiền của bố cậu , phải chữa khỏi cho cậu Một khi giữa thầy thuốc và người bệnh không có sự tin tưởng thì căn bệnh làm sao có thể chữa khỏi ? Cho nên tôi chỉ có thể dùng biện pháp này , để cho cậu tận mắt chứng kiến, cho cậu tận mắt trải nghiệm những quanh co lòng vòng trong đó ."
"Cho nên, sao ? Bây giờ tin rồi chứ?"
Kỷ Dao Quang nhướng mày.
Nhan Trị rất không muốn thừa nhận, nhưng vẫn phải thành thành thật thật gật đầu.
"Được rồi, bây giờ thì thu cái dáng vẻ uể oải ỉu xỉu của cậu lại , đi xuống núi với tôi . Bố cậu vừa gọi điện cho tôi, sau này, cậu sẽ ở trên núi học tập với tôi. Đương nhiên, nếu cậu muốn xuống núi, tuỳ thời có thể ."
Kỷ Dao Quang xưa nay đối với sự việc , sự vật thậm chí là con người đều như vậy , chú trọng nhất là 2 chữ ' duyên phận ' , sẽ không cưỡng cầu bất cứ điều gì .
Nhan Trị không ngờ, bố của mình cư nhiên trong lúc mình không hay biết mà bán mình đi như vậy ! Là bố đấy ! Ruột thịt đấy !
Nga
"Ý cậu thế nào ?" Kỷ Dao Quang nhìn anh.
Nhan Trị mím môi, sau đó đột nhiên quỳ xuống đất, dập đầu ba cái với Kỷ Dao Quang, rồi nói: "Đệ tử nghe theo sự sắp xếp của sư phụ!"
Cậu tuy là thiên chân nhưng không phải kẻ ngốc, Kỷ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-livestream-doan-menh-qua-chuan-toi-tro-thanh-co-van-cho-cuc-canh-sat/1419941/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.