🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đặc biệt là trên cánh tay, dường như có một vết thương lớn, còn có vết m.á.u đã khô chỉ còn mơ hồ không rõ ràng .

“A Trân, A Trân, em không được c.h.ế.t a, em c.h.ế.t rồi, anh phải làm sao đây?”

 

Lý Cẩm sắp khóc ra tới rồi.

[Hu hu hu, lần đầu tiên trong livestream của Kỷ đại sư, nhìn thấy tình yêu.]

[Đúng vậy, đây mới chỉ là người yêu chưa cưới, cha mẹ của cô gái cũng chưa tìm đến.]

[Lầu trên có thể đừng phán đoán lung tung được không ? Làm sao anh biết cha mẹ của người ta chưa tìm đến? Nằm dưới gầm giường nhà người ta sao ?]

[Ôi ôi ôi, đừng cãi nhau nữa. Cùng xem đi ]

“Đừng khóc nữa, em vẫn chưa c.h.ế.t đâu.”

Tống Tử Trân gặp lại bạn trai chưa kịp vui mừng , chỉ cảm thấy bạn trai quá ồn ào , đau đầu vô cùng, chỉ hận hiện tại không thể tìm được miếng dán dán mồm anh ấy lại , chỉ được hỏi gì đáp nấy

Có điều đó cũng chỉ là Tống Tử Trân nghĩ trong lòng thôi , thực tế cô vẫn là kiên nhẫn giải thích cho bạn trai : “M.á.u này không phải của em, đúng rồi, sao anh lại tìm đến đây được.”

“Hả? Không phải của em.”

Lý Cẩm sững sờ, mở ra xem, quả nhiên chỉ có trên áo có, trên da thì không có máu.

Lý Cẩm thở phào nhẹ nhõm, rồi chợt nhớ ra, mình vẫn đang livestream kết nối trực tiếp, anh ta vội vàng nói: “Anh đã kết nối với Kỷ đại sư, Kỷ đại sư nói em không sao, còn bảo anh đến đây tìm em."

“May mà em không sao, em không biết đâu, anh đã đến đồn cảnh sát, họ nói chưa đủ 24 tiếng thì không lập án, anh còn đi tìm bố mẹ em, anh còn tìm…”

 

Lý Cẩm lảm nhảm.

Nhưng Tống Tử Trân lại nghe thấy đây là livestream của Kỷ Dao Quang, mắt lập tức sáng lên, còn những lời sau của Lý Cẩm, hoàn toàn chính là nói nhảm , cô một chữ cũng không nghe vào tai.

“Là Kỷ Dao Quang, Kỷ đại sư sao?”

Tống Tử Trân hỏi.

Lý Cẩm gật đầu.

Tống Tử Trân lập tức giật lấy điện thoại của anh ta, rồi lo lắng nói: “Đại sư, đại sư, cô có thể giúp tôi không .... không đúng không đúng ... là giúp cô ấy!”

Nhìn vẻ mặt Tống Tử Trân, Kỷ Dao Quang khẽ thở dài, lý do cô ấy đến giờ vẫn chưa cúp máy, chẳng phải là chờ để giúp sao.

“Cô để cô ấy ra đi.”

Kỷ Dao Quang nói.

Thấy vậy, Tống Tử Trân nhìn Lý Cẩm một cái.

Lý Cẩm chớp mắt: “Cô ấy?”

“Được, tôi gọi cô ấy ra.” Tống Tử Trân cắn chặt răng, hét vào trong nhà máy: “Cô ra đi, tôi đã tìm được người có thể giúp cô, cô ra đi.”

Ngay sau đó, một người phụ nữ ... bay ra.

Đúng ! Là bay ra !

 

 
Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.