🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hoàng Nhạc Nhạc thở dài, Vương Mẫn và Hồ Linh Ca nhìn nhau, cuối cùng ba người dường như đều thỏa hiệp.

Ai bảo Tư Lâm là hy vọng cuối cùng của bọn họ lúc này chứ ?! 

Không muốn tin cũng phải tin thôi !

Tư Lâm dẫn ba người xuống lầu, dưới lầu vẫn là bảo an lúc nãy.

“Anh bạn, chúng tôi đi đây, đưa đồ cho tôi.”

 

Tư Lâm cười nói.

Bảo an nhìn Vương Mẫn và Hồ Linh Ca.

Hai người thấy vậy, vội vàng trốn ra sau lưng Tư Lâm và Hoàng Nhạc Nhạc.

“Các người có thể đi, nhưng hai người họ thì không.”

Bảo an lạnh lùng nói.

Nghe vậy, Tư Lâm bật cười: "Tại sao lại không thể? Chúng ta đều là công dân Hoa Quốc, Hoa Quốc tôn trọng quyền tự do của mỗi cá nhân, ai cũng có quyền tự do. Cho nên , họ cũng vậy."

Bảo an nhìn Vương Mẫn và Hồ Linh Ca , nói : “ Hai người chắc chắn muốn rời đi ?”

Bảo an cố tình nhấn mạnh hai chữ cuối cùng, rõ ràng là đang cảnh cáo hai người.

Vương Mẫn và Hồ Linh Ca nhìn nhau một thoáng, cuối cùng vẫn quyết định đặt niềm tin vào Tư Lâm. " Chúng tôi phải rời đi ."

Bảo an nghe vậy, khịt mũi một tiếng, trong mắt lóe lên ánh sáng hung dữ.

Tư Lâm nhướng mày, “ Nghe thấy chưa? Họ muốn đi, mau đưa đồ cho tôi, đừng làm lãng phí thời gian của tôi .”

 

“ Xin lỗi, họ không thể đi, họ đã ký hợp đồng rồi .”

Bảo an tiếp tục nói.

Nghe xong, Tư Lâm liền bật cười thành tiếng : " Vậy đưa hợp đồng cho tôi xem thử, để tôi coi có phải là khế ước bán thân hay không ?"

Bảo an nghe vậy, im lặng một lúc, đương nhiên là không thể đưa cho Tư Lâm xem.

Nơi này vốn dĩ đã không quang minh chính đại, nên hợp đồng kia càng chẳng cần phải bàn nhiều.

“ Các người không thể mang người đi .”

Bảo an không trả lời có thể xem hợp đồng hay không , chỉ lặp lại nói.

Tư Lâm ánh mắt cũng dần trở nên sắc lạnh : “ Nếu tôi nhất quyết muốn mang người đi thì sao ?”

Ánh mắt hai người chạm nhau, không khí hiện trường yên tĩnh đến đáng sợ.

“ Nếu anh muốn mang người đi, có thể thử xem .”

Một giọng nam đột ngột vang lên.

Nghe thấy giọng nam này, bảo vệ vội vàng quay đầu lại, nhìn người đến, “ Ông chủ .”

Nhìn thấy Vệ Cố, ánh mắt Tư Lâm lóe lên vài phần suy tư : " Vệ Cố, lâu rồi không gặp. Anh trai ông còn đang mất tích, vậy mà ông vẫn có thể tiếp tục yên tâm thoải mái tồn tại đến giờ sao ?"

Vệ Cố xua tay, “ Cậu đi xuống đi, ở đây giao cho tôi .”

“ Vâng !”

Bảo an nói xong, lập tức rời đi.

Đúng vậy, Vệ Cố là em trai của Vệ Mông, nhưng không phải em ruột, mà là em họ.

 
Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.