Nghe vậy, nhiều khán giả trong phòng phát sóng không kìm được xúc động.
[ Tấm lòng lương thiện thật đáng quý! Không cần các cậu đền bù gì đâu , các cậu cũng chỉ có ý tốt mà thôi! ]
[Đúng vậy, các cậu cũng là nạn nhân, không thể trách các cậu được. ]
[ Đừng tự trách nữa, mau trở về đi, giữ gìn an toàn cho bản thân. Nhớ đăng video giải thích, chúng tôi sẽ đứng ra làm chứng cho các cậu. ]
[ Đúng đấy, cẩn thận một chút, đừng để bị ông ta trả thù! ]
Nhìn thấy những dòng bình luận động viên, Vương Hạo và nhóm bạn cúi người cảm ơn:
“Cảm ơn mọi người!”
Cùng lúc đó, nhóm Vương Hạo quay sang nhìn Kỷ Diêu Quang, chân thành nói:
“Cảm ơn đại sư! Nếu không có cô, e rằng chúng tôi vẫn chưa nhìn rõ bộ mặt thật của ông ta.”
Nghe vậy, khóe môi Kỷ Diêu Quang hơi cong lên.
Có đôi khi, cô thật sự cảm thấy thế giới này vô cùng kỳ lạ.
“Các cậu thực sự không nhận ra sao?”
Câu hỏi bất ngờ của cô khiến Vương Hạo và nhóm bạn sững sờ, ánh mắt chợt lóe lên vẻ bối rối.
“Đại sư… là do chúng tôi quá ngu ngốc.” Vương Hạo cúi đầu tự trách.
[ Ai da, bọn họ chỉ là quá trẻ thôi. Sao Kỷ đại sư lại nghiêm khắc như vậy chứ? ]
[ Tôi cũng nghĩ vậy, lũ trẻ đã chịu đủ cú sốc rồi, đâu cần phải dồn ép thêm. ]
[ Tôi là lão fans của Kỷ đại sư, tôi cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy! Họ thực sự không biết sao? Họ đã sống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-livestream-doan-menh-qua-chuan-toi-tro-thanh-co-van-cho-cuc-canh-sat/1681205/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.