4 giờ sáng, tại phòng khách của phòng suite sang trọng của Thẩm Ước.
Đổng Thiên Tâm, Mang Trú và Tả Bách ngồi thành hàng, ăn trái cây, quan sát Lữ Ngọ tra khảo đại đệ tử của Cao Sĩ – Cao Độc Lập.
Câu hỏi đầu tiên của Lữ Ngọ: “Trận pháp trừ tà rởm này rốt cuộc là loại ‘sản phẩm’ gì?”
Cao Độc Lập vừa mới tỉnh rượu, đầu bị Mang Trú đập sưng một cục to, cả người vẫn còn ngơ ngác. Nghe câu hỏi của Lữ Ngọ, hắn đơ mất một lúc mới tỉnh táo lại, liên tục lắc đầu: “Tôi… tôi không hiểu ý anh. Trận pháp trừ tà tất nhiên là để trừ tà rồi.”
Lữ Ngọ lật tay, xuất hiện một cây xương rồng xanh mướt, bốp một cái, đập thẳng vào mặt Cao Độc Lập. Hắn hét lên thảm thiết, trên mặt xuất hiện một lỗ máu rỉ máu không ngừng.
Lữ Ngọ mỉm cười: “Cân nhắc kỹ trước khi trả lời nhé.”
Cao Độc Lập ôm mặt khóc rống: “Trận pháp trừ tà nhìn bề ngoài là để trừ tà, thực chất là một trận pháp đổi mệnh… Hu hu hu, đau quá!”
Đổng Thiên Tâm: “Cái gì cơ?”
“Tôi… đó… đó là chiêu trò thường thấy trong giới giải trí. Mượn vận khí của người khác để thay đổi mệnh cách… Hu hu, đau đau đau! Kiểu như nổi từ nhỏ chuyển thành nổi lớn, nổi lớn chuyển thành siêu sao. Sư phụ tôi dựa vào cách này để kiếm tiền.”
Tả Bách: “Cụ thể thì nguyên lý hoạt động thế nào? Mượn vận khí của ai?”
“Tôi thật sự không biết, nhưng… Trận pháp này dựa trên việc mượn vận khí của người khác, không nhất thiết phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-mot-tram-trieu-nuoi-mot-con-rong/589521/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.