Ba ngày trôi qua, Liễm Nguyệt chỉ nghỉ ngơi một đêm, rồi dẫn theo người hầu và hộ vệ lên ngọn đồi đó. Bình đài được dựng lên, trận pháp được vạch ra, y kiểm tra từng chi tiết, không để lại bất kỳ sai sót nào.
Cho đến rạng sáng ba ngày sau, khi Tông Khuyết cảm nhận được động tĩnh và mở mắt ra, đã thấy người bên cạnh ngồi dậy khỏi giường. Mái tóc dài buông xõa như mực đổ phía sau, y quay đầu nhìn Tông Khuyết cười nói: "Ngươi có thể ngủ thêm một lát nữa."
Tông Khuyết nhìn y, bò đến bên cạnh. Liễm Nguyệt đưa tay ra, để hắn quấn quanh cổ tay mình, cười nói: "Đúng là dính người."
Y đứng dậy để tắm rửa. Dù nước ở đây không nhiều, nhưng vẫn có một ít. Để cầu thần linh giáng mưa, đương nhiên phải thể hiện bằng dáng vẻ chỉnh tề nhất.
Tắm rửa, thay y phục, Liễm Nguyệt mang theo hơi nước, khoác lên mình áo mũ hoa lệ. Tóc khô, đã có nhiều Vu đứng chờ trong bóng tối bên ngoài.
"Khởi hành." Liễm Nguyệt bước lên kiệu. Chiếc kiệu được các Vu khiêng, thẳng tiến lên ngọn đồi phía Đông Nam.
Đến nơi, trăng sáng, sao thưa.
Đuốc lửa thắp sáng xung quanh. Dưới ánh mắt ngưỡng vọng của mọi người, bóng người áo trắng ấy bước lên cầu thang đã được dựng sẵn, thẳng tiến lên đài cao.
Tất cả thần dân đang chờ đợi ở đó đều quỳ lạy.
"Quốc sư, vị trí phía Tây đã chuẩn bị xong." Một Vu kiểm tra trận pháp rồi nói.
"Quốc sư, vị trí phía Tây Bắc đã chuẩn bị xong."
"... Vị trí phía Đông Nam đã chuẩn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-nguoi-re-tinh-dam-sau/2985728/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.