Nhạc U ôm rất chặt, nhưng y biết, nếu sư tôn muốn đẩy y ra thì dễ như trở bàn tay, thế nhưng... không có.
Sư tôn không động đậy, cũng không đáp lại, Nhạc U không dám ngẩng đầu nhìn vẻ mặt của hắn, chỉ biết rằng như vậy đã tốt hơn rất nhiều so với những gì y nghĩ.
Sư tôn rốt cuộc vẫn trọng lời hứa, cũng không nỡ xuống tay tàn nhẫn với y.
Nhạc U chậm rãi siết chặt các ngón tay, nhẹ nhàng nhắm mắt lại. Tim y đập rất nhanh, nhưng không muốn rời xa. Mỗi khoảnh khắc đều như là tranh thủ được, cũng khiến mỗi khoảnh khắc đều như ẩn chứa sự quyến luyến không nỡ xa rời.
"U, vẫn sợ hãi giấc mơ à?" Tông Khuyết thở ra một hơi, cụp mắt nói.
"Vâng, đồ nhi sợ." Nhạc U không ngẩng đầu lên, nhưng ánh nước trong mắt đều là sự ngượng ngùng, đâu còn chút sợ hãi nào.
"Người không giữ chữ tín thì không thể đứng vững." Tông Khuyết nói.
"Đồ nhi khắc ghi lời dạy của sư tôn." Hơi thở của Nhạc U tràn ngập khí tức của hắn. Hắn vốn là một người cực kỳ lạnh lùng, nhưng khí tức trên người lại trầm ổn và ấm áp.
Lúc nhỏ y đã thích, khi đó là thích một bậc trưởng bối, bây giờ vẫn thích, nhưng là động tâm đ*ng t*nh.
Người không giữ chữ tín thì không thể đứng vững, nhưng còn một câu khác, người quân tử có thể bị lừa.
Tông Khuyết buông tay xuống không động đến y, chỉ để mặc tiểu đồ đệ dựa vào lòng. Hắn cũng yêu y, nhưng bây giờ lại không thể chạm vào.
Khí tức hơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-nguoi-re-tinh-dam-sau/2985880/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.