"Sư tôn, sư tôn..." Thanh niên ôm rất chặt, cả người vẫn run nhè nhẹ.
Tông Khuyết nhẹ nhàng vỗ về lưng y, để hơi thở của y dịu lại.
Tiểu đồ đệ tất nhiên đã từng chịu khổ, không chỉ khi lặn lội đường xa hay leo thang trời, mà còn khi khổ luyện kiếm thuật, hay chịu đủ sự mài giũa. Y không chỉ chịu khổ, mà còn từng bị thương. Vậy điều gì đã khiến y run rẩy và sợ hãi đến vậy?
"U, ngươi đã mơ thấy gì?" Tông Khuyết hỏi.
Tiểu đồ đệ cần phải được tôi luyện, nhưng không thể quá mức. Nếu tâm tính bị hao mòn quá nhiều, một số ký ức không phục hồi cũng không sao.
Nhạc U siết chặt vạt áo của hắn, khi mở mắt ra, trong mắt y đã là một mảnh đỏ như máu.
Y không phải mơ, mà là trải nghiệm, một trải nghiệm như địa ngục.
Sư phụ đáng lẽ phải bảo vệ y, nhưng sau khi nhìn thấy dung mạo của y, gã đã quên đi bổn phận làm thầy, không ngừng cố ý tiếp cận, khi không được thì nảy sinh tà niệm, rồi lại vì Xú Nhan đan mà chán ghét, sau đó là phát hiện ra thể chất của y.
Lòng tham nổi lên, thậm chí muốn bất chấp tất cả, nhưng y đã gặp vô số người ở ngoại giới, lòng tham và d*c v*ng của những người đó còn tr*n tr** hơn. Khi người mà y coi như phụ thân cũng bộc lộ lòng tham, thì lại còn đáng ghê tởm hơn những kẻ đó.
Xú Nhan đan có thể bị hóa giải, nhưng y có một thứ mới, Thực Cốt đan. Đó là một loại đan dược
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-nguoi-re-tinh-dam-sau/2985888/chuong-658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.