Cô Dư ngẩn ra một chút rồi cười: "Được, hai em có vẻ quan hệ rất tốt, thành tích của em ấy giao cho em nhé."
"Vâng." Tông Khuyết đáp một tiếng rồi vào lớp, khi ngồi xuống, thanh niên đầy tò mò bên cạnh hỏi: "Cô Dư nói gì với cậu thế?"
"Cô ấy bảo cậu ra nói chuyện." Tông Khuyết nói.
Lăng Thước chỉ vào mũi mình ngạc nhiên: "Tôi á?!"
"Ừm." Tông Khuyết đáp.
"Cô Dư gọi tôi ra làm gì?" Lăng Thước hỏi nhỏ.
Trước đây mỗi lần anh Thước gặp giáo viên chủ nhiệm đều là để bị phê bình, mặc dù cậu thường nghe tai này lọt tai kia.
"Không cần lo lắng." Tông Khuyết biết cậu chỉ muốn tìm một chút an tâm.
"Được rồi." Lăng Thước đứng dậy, trong ánh mắt tò mò của những người khác, bước ra ngoài.
Tiếng nói chuyện bên ngoài thì trong lớp không thể nghe thấy. Tông Khuyết liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, lấy tờ đề thi trên bàn bên cạnh. Khác với hai lần thi trước, lần này trên tờ đề của cậu viết rất nhiều, Ngữ văn và tiếng Anh còn được viết đầy đủ.
Ngữ văn khá tốt, nhiều bài văn đã nắm được ý chính, chỉ là thơ cổ còn học thuộc chưa nhiều, viết văn dài dễ lạc đề.
Tiếng Anh được làm rất nghiêm túc, nhưng nghe hiểu chỉ vài từ, không hiểu được ý tứ vòng vo nên đã chọn đáp án sai, phần đọc hiểu tìm được từ khóa, trở thành phần lấy điểm chính, phần viết mặc dù có nhiều lỗi chính tả, nhưng ít nhất cũng viết đầy đủ.
Còn các môn tự nhiên như Toán, còn nhiều chỗ phải cố gắng.
Tông Khuyết sắp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-nguoi-re-tinh-dam-sau/2985966/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.