Nụ hôn này đến bất thình lình, có chút nằm ngoài dự đoán của Nhạc Giản. Y còn đang nghĩ đối phương có thể sẽ nói gì đó, hoặc hỏi gì đó, nhưng không ngờ hắn lại dứt khoát chủ động như vậy.
Bàn tay ở eo siết chặt. Nụ hôn sâu, khuấy động trái tim vốn đã nóng bỏng, giống như đã xa cách từ rất lâu. Khác với sự che giấu và lo lắng của đêm qua, nó mang theo sự nhiệt tình mà người đàn ông chỉ thể hiện ra khi đắm chìm trên giường, thắp lên ngọn lửa vốn đã nảy mầm, bùng cháy không thể dập tắt.
Nhạc Giản vốn muốn tỉnh táo một chút, để đối phương không dễ dàng đạt được. Nhưng tay y lại vòng qua vai đối phương khi nụ hôn sâu hơn. Trái tim đã chìm đắm hoàn toàn.
Y nghĩ căn bản y không phải vì người này giả vờ mà cảm thấy đáng yêu, mà là sự tồn tại của người này sẽ khiến y rung động.
Nụ hôn kết thúc, hơi thở của cả hai đều trở nên hỗn loạn và nặng nề. Tông Khuyết nhìn đôi mắt lấp lánh nước và mờ mịt của thanh niên, sờ má y, rồi ngồi thẳng dậy, bế người đang ngồi bên cạnh đặt vào trong lòng.
Ánh mắt Nhạc Giản di chuyển, khi y ngồi vững vàng trong lòng hắn, trái tim đã nóng rực. Y nhìn người đàn ông trước mặt, cười nói: "Kỹ năng hôn của Tông tiên sinh đã tiến bộ."
"Ừm." Tông Khuyết đáp lại, lấy chiếc máy chơi game y muốn từ một bên và đưa cho y.
"Anh đang dỗ trẻ con đấy à." Dù nói vậy, Nhạc Giản vẫn khẽ l**m môi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-nguoi-re-tinh-dam-sau/2986029/chuong-799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.