"Như thế này, anh có cảm thấy không thoải mái không?" Kỳ Dụ nhìn ánh mắt hắn ngước lên, khẽ hỏi. Cái nóng trong tim truyền đi nhanh hơn cả cái nóng trong dạ dày, từng lớp từng lớp xua tan đi cái lạnh trên cơ thể, nhưng lại bất an nhiều hơn.
"Cái gì?" Tông Khuyết cụp mắt xuống, động tác vừa khựng lại trên tay vẫn không ngừng.
"Chính là..." Kỳ Dụ cảm thấy tình hình hiện tại của họ không thích hợp để nói chuyện này, bởi vì người này đang giúp y c** q**n áo ướt sũng, nhưng lại có vẻ như phớt lờ y, "Chuyện em hôn anh ấy."
Liệu có ghét không? Hoặc là không thoải mái? Có lẽ đối phương thích y, nhưng lại không có hứng thú với cơ thể đàn ông thì sao?
"Không đâu." Tông Khuyết c** q**n áo ướt trên người y, lau khô từ đầu đến chân, cởi áo khoác ra và quấn chiếc chăn khô bên cạnh vào người y, hỏi: "Cảm thấy khá hơn chưa?"
"Ừm, tốt hơn nhiều rồi." Kỳ Dụ cảm thấy ấm áp, cả người đều tỏa ra hơi nóng, giống như sự chuyển ấm sau khi lạnh cóng. Cảm giác lạnh đến mức tim như co lại trước đó đã không còn nữa. Nhưng y nhìn người trước mặt, trái tim ấm áp nhưng lại từ từ chùng xuống.
Người này vẫn tốt như mọi khi, có lẽ cũng thích y, nhưng liệu có khi nào là một loại thích mà không muốn chạm vào đối phương không? Có lẽ có, kiểu như tình yêu Plato, chỉ là sự giao thoa về tâm hồn, không có sự thân mật gần gũi khi vành tai tóc mai chạm nhau.
Thực ra như vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-nguoi-re-tinh-dam-sau/2986078/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.