Hôn kỳ của Tứ công chúa cùng tướng quân được quyết định vào tháng tám năm nay.
Tháng sáu, khí trời thật nóng bức.
Tăng.
Một con chim sẻ nhỏ trên cây muốn bay đi lại bị một mũi tên xỏ xuyên qua, thẳng tắp rơi xuống đất.
Một thân ảnh nhỏ nhảy đến đem chim sẻ nắm trong tay.
“Hô...”
Tiểu nam hài thở dài một tiếng, chạy đến chỗ sâu nhất của tòa nhà, lớn tiếng gọi lão bộc.
“May mắn không trúng chỗ hiểm, bằng không sư phụ lại tức giận.”
“Sư phụ ~~!”
Tiểu nam hài mặc áo màu bạc, thắt bím tóc, khuôn mặt trắng nõn dễ nhìn, vui vẻ chạy thẳng một đường đến sương phòng nữ tử.
“Tiểu chim sẻ sống lại! Sư phụ, sống lại!”
Nam hài vì hưng phấn mà khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, hắn chạy đến bên giường, vung hai tay.
Nữ tử ngồi ở bên giường lẳng lặng mỉm cười.
“Tiểu hoàng ~” nam hài lại quay đầu ngồi xổm xuống, lấy hai tay vuốt ve châu chấu tiểu Hoàng: “Tiểu hoàng có thay Vãn nhi bồi sư phụ không a?”
“Chi ——”
Nữ tử dấu tay áo mà cười, tiện đà nói: “Vãn nhi, vi sư có chuyện hỏi ngươi.”
Vãn Đông lập tức ngoan ngoãn im tiếng, ngồi ở bên giường cọ tiến vào trong lòng nàng.
Hương thơm ấm áp lại mềm mại.
“Chim chóc kia quả nhiên là ngươi bắn rơi sao?”
“Ngô.” Vãn Đông cẩn thận xem nàng, gật đầu, “Là Vãn nhi không tốt, Vãn nhi cảm thấy bia ngắm bất động, thật mất mặt, cho nên... Sư phụ, Vãn nhi về sau sẽ không như vậy.”
Lam San thở dài, Vãn nhi của nàng, mới bốn tuổi a.
“Có phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-quan-tu/299874/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.