Trong phòng tối đen, ánh trăng ngoài cửa sổ cũng chỉ đủ vẽ lên hình dáng hai người.
Người trong lòng nắm tay áo của hắn, hô hấp dồn dập. Tử Hề ổn định thân mình, vừa đẩy nàng ra thì cơ thể mềm mại nóng bỏng của nàng lại dán sát vào, hai tay mảnh khảnh vòng qua thắt lưng hắn.
Cảm giác được nàng không bình thường, hắn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lên.
“... Lam San?”
“Giúp ta...”
Thanh âm mềm mại thấm đến xương cốt, ngọt ngào, nữ tử híp mắt, đôi mắt như tơ, đôi môi dưới ánh trăng tỏa sắc hồng kinh diễm.
Trong nháy mắt, hắn hiểu được đã phát sinh chuyện gì, thanh âm kết thành băng.
“—— ai làm ?”
“Có một người…Khách làng chơi muốn khinh bạc ta…” Nàng cơ hồ đứng không vững. Tử Hề cắn răng một cái đem nàng đặt lên giường, “Chờ, ta lấy thuốc đến.”
Nàng đưa tay túm lấy hắn, gian nan đứng dậy, toàn thân khô nóng khiến nàng phát âm không rõ.
“Thứ này... Làm sao có thuốc giải a…Ha, bà lão như ta mà cũng có ngày này…Bất tử cũng không có biện pháp a…”
Cuối cùng cũng hiểu rồi sao? Xem ra lão yêu ngàn năm chịu khổ mới nghe lời.
Tử Hề thở dài trong lòng, nhìn dáng vẻ của nàng lại không đành lòng…
“Cũng có biện pháp chứ, ta đi kêu hạ nhân chuẩn bị bồn tắm nước lạnh…”
“Không cần...”
Nàng ôm lấy cổ hắn, không để ý hắn kinh ngạc, đôi môi nóng bỏng lướt qua lỗ tai, đến cổ của hắn, ngứa ngáy tê dại. Tử Hề trong lòng nhảy dựng lên, thân mình thẳng tắp không thể động đậy. Không khí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-quan-tu/299881/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.