Tiểu biệt thắng tân hôn [1], khoảng thời gian này Nguyên Tu giống như một Thường Thắng tướng quân [2] không biết mệt mỏi, mỗi tối đều lăn qua lộn lại dày vò Lục Mạn Mạn một trăm lần.
[1] Tiểu biệt thắng tân hôn (小别胜新婚): Vợ chồng son nếu vì công tác hoặc là có chút chuyện mà phải xa nhau vài ngày, tới lúc gặp lại, tình cảm càng thêm ngọt ngào (Gặp lại nhau sau một thời gian xa cách, cảm giác tựa như mới kết hôn).
[2] Thường thắng tướng quân (常胜将军): đây là một thành ngữ, dùng để chỉ người chỉ huy chiến thắng trong mọi trận chiến.
Lục Mạn Mạn đã được xem là cô gái có sức khỏe tương đối khá, nhưng vẫn không chịu nổi người này, có lúc anh tinh tế hôn lên mỗi một tấc da thịt cả người cô, dùng mọi cách lưu luyến; có lúc lại xông ngang đánh thẳng như trâu đực.
Tóm lại là muốn xài mười tám chiêu võ nghệ một lần mới chịu bỏ qua.
Căn của Nguyên Tu là căn biệt thự ven hồ mà Lục Mạn Mạn đặc biệt vì anh để lại, qua cửa sổ sát đất phòng ngủ chính, có thể ngắm toàn bộ quang cảnh mặt hồ.
Sáng sớm cô tỉnh lại, khoác áo khoác của Nguyên Tu đi tới bên cửa sổ sát đất, cách đó không xa bầu trời âm u kéo đến, gió mạnh mây di chuyển.
Cơn bão đã đến.
Người đàn ông phía sau cảm giác được lồng ngực vắng vẻ, rất nhanh tỉnh lại, thấy cô một mình dựa bên cửa sổ, anh ngồi dậy, theo bản năng đưa tay lên đầu giường kiếm hộp thuốc lá.
Lục Mạn Mạn dịu dàng nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-toi-la-tien-nu/260987/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.