Chuyển ngữ: Puny
Nhiệt độ đầu mùa hè dần dần trở nên oi bức và ẩm thấp, trong không khí phảng phất một tần sương mù nóng lờ mờ, bám vào da, nhơn nhớt.
Bên ngoài cửa sau của trường, quán rượu nhỏ Thanh Ba, vắng vẻ lịch sự tao nhã, trên sân khấu có ca sĩ ở quán khẽ khảy đàn ghita, lẩm nhẩm như đọc như hát bài ca dao nhỏ.
Quầy rượu được bao phủ trong một tầng sắc thái buồn ngủ.
Trình Ngộ một mình ngồi ở nơi hẻo lánh, trong tay cầm ly đế cao, trong đầu gạt không đi vẻ mặt khôi ngô ngượng ngùng của cậu bé lớn Cố Chiết Phong.
Là vì bình thường ở chung quá không kiêng dè gì sao, cô thật sự xem cậu là em trai.
Cái hôn rơi ngay bên gò má trái cô kia, ngắn ngủi như thoi đưa, nhưng mà cái phần cảm giác kia lại cứ quanh quẩn trong lòng, kéo dài như núi cao sông dài.
Tất cả đều rõ ràng, người con trai này thích cô.
Khóe miệng cô lướt qua một nụ cười mỉm, nhưng mà tuyệt đối không phải nụ cười mỉm của thiếu nữ thẹn thùng nhát gan, mà là nụ cười mang theo một chút bao dung và yêu thương của người mẹ, mặc dù tuổi tác hai người thật ra là xấp xỉ, nhưng mà Trình Ngộ cảm thấy tuổi tâm lý của cô tuyệt đối hơn hẳn Cố Chiết Phong.
Cô đương nhiên đã từng nghĩ đến chồng mình, sẽ là bộ dáng như thế nào, vô luận là đàn ông thành thục công việc làm ăn hay là chàng trai lớn dưới ánh mặt trời, cũng tuyệt đối không phải bộ dáng và cảm giác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vi-toi-la-tien-nu/261044/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.