Thiến Mộng Vũ đến bên cạnh Minh Tuấn, hỏi:"Giờ tính sao chàng? Băng Vân tỷ bị thương thế này cần thời gian dài hồi phục.""Chúng ta tìm nơi cho nàng chữa thương trước đã.", Minh Tuấn đưa ra quyết định ngay.Kế hoạch cướp thảo dược bọn người Thông Thiên Kiếm Phái đang kiếm gác lại qua một bên, chuyện đó không quan trọng bằng chuyện trị thương cho Băng Vân.
Chỉ là một cây Vương Phẩm thảo dược thôi mà, không đáng giá bằng thê tử được.Minh Tú lục soát người Trác Mác, thấy một cái lò luyện đan coi như chiến lợi phẩm trận này.Bốn người rời đi ngay, chẳng tiếp tục ở lâu.Một ngày sau, tại một nơi vắng vẻ, trong hang động không lớn lắm, một nam ba nữ khoanh chân mà ngồi, nhắm mắt, người tu luyện người chữa thương.
Không ai khác chính là bốn người Minh Tuấn.Họ không vào sâu trong hang tới lưng chừng thôi bởi vì nơi đây chỉ dừng chân tạm thời, Băng Vân khôi phục liền rời đi luôn......Tại hố sâu, chỗ Minh Hương đang hấp thu sức mạnh và cảm thụ Thuật của Lôi Điện Giác Long truyền cho, bên cạnh Lôi Đình Chiến Đao tỏa sáng xanh lam nhè nhẹ, lập lòe sấm sét.
Nàng vẫn chưa có dấu hiện mở mắt xuất quan chứng tỏ năng lượng tiếp nhận rất lớn, phải cần thời gian dài.Minh Nguyệt và Minh Như bảo vệ Minh Hương.
Hai nàng đấu tập với nhau ở giữa hố trên vách đá dựng đứng hiểm trở.
Viêm Thú Thánh Diễm soi sáng cả một khoảng không bóng tối, va chạm vào nhau."Hửm? Có người tới!", Minh Nguyệt định vung đấm đột nhiên thu tay lại, đầu ngẩng lên, nhìn ra khỏi hố sâu."Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/viem-than/1293150/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.