Uống thuốc xong, ngồi trong phòng bếp nghỉ ngơi hơn nửa ngày, sắc mặt Cố Khê thoáng tốt lên, nhưng vẫn chưa đỡ hơn. Xương cốt trên người do cảm sốt nên càng thêm đau nhức, phần thắt lưng cũng vì thế mà không đứng dậy nổi. Nhà trong truyền đến tiếng nói chuyện náo nhiệt cùng tiếng vang chuông đồng hồ điểm đúng 12 giờ đêm, ngoài ngõ là tiếng pháo đốt inh ỏi nhức hết cả đầu, Từ Hoài Chí cùng Trang Phi Phi cũng đi châm pháo….
Căn dặn lũ nhỏ không được để lộ, Cố Khê nấu hết đống sủi cảo trên bàn rồi để hai con trai bê ra ngoài. Dương Dương và Nhạc Nhạc vừa bưng sủi cảo vào nhà, Triển Tô Nam cùng Kiều Thiệu Bắc lập tức chạy vào bếp. Vừa vào trong, hai người nhìn thấy sắc mặt Cố Khê, ý cười trên mặt lập tức biến thành lo lắng. Bước đến tiếp lấy đĩa sủi cảo trên tay Cố Khê, Kiều Thiệu Bắc hỏi: “Tiểu Hà, em mệt mỏi à?”
Mỉm cười với hai người, Cố Khê cúi đầu giả bộ xếp sủi cảo: “Tôi không mệt, hai anh vào nhà ăn đi.”
“Liên tục mấy ngày bận bịu, sao em có thể không mệt được chứ.” Triển Tô Nam đoạt lấy cái muôi trong tay Cố Khê, đẩy cậu ra cửa: “Em vào nhà nghỉ ngơi đi, nơi này có anh làm rồi.”
Cả người Cố Khê đều ướt đẫm mồ hôi, căn bản không còn chút khí lực nào để tranh giành với Triển Tô Nam, cậu thở hổn hển, cởi bỏ tạp dề. Kiều Thiệu Bắc và Triển Tô Nam thấy thế, tự nhiên trong lòng nghi hoặc, Kiều Thiệu Bắc nâng tay định sờ trán Cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vien-khe/1143707/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.