Trước kia trong nhà nghèo, cái gì Cố Khê cũng đều phải làm, sau này gặp được Triển Tô Nam và Kiều Thiện Bắc lại xảy ra chuyện như vậy, cậu lại phải tận hết sức làm mọi thứ, có thể ít tiêu tiền liền ít tiêu tiền. Cũng vì vậy mà những người khách phương xa này mới có lộc ăn, ăn được bánh trung thu tự tay Cố Khê làm. Thứ này cũng không phải là sủi cảo, một năm Cố Khê chỉ làm một lần, cho dù là Dương Dương và Nhạc Nhạc thì mỗi năm cũng đặc biệt hống hớt, bởi vì bánh trung thu ba ba làm đặc biệt ngon. Lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy cách làm bánh trung thu, Tom và Thomas rất phấn khởi, dùng khuôn đúc làm thử vài cái, muốn đem về nhà làm kỷ niệm.
Bánh trung thu cũng không giống bên ngoài bán có đủ loại, nhưng Cố Khê làm cũng rất đặc sắc – có loại mùi hoa hồng, có loại 5 nhân, có loại bánh đậu, còn có loại có lòng đỏ trứng vịt cùng trứng ngỗng do ở nhà muối, lớp da bánh thì mềm mềm, vừa cắn một ngụm đã khiến người ta muốn ăn nhiều thêm, nhân bánh rất vừa ăn, nhất là trứng vịt và trứng ngỗng, sau khi cắn xuống chất lỏng trứng màu vàng còn thuận theo khóe miệng chảy xuống. Cố Khê làm bánh cũng không lớn, ăn hai cái liền cũng dư sức, bất quá mẻ bánh đầu tiên vừa được cậu đem ra khỏi lò nướng, đã bị mọi người len lén chuồn vào phòng bếp ăn vụng hết một nửa.
Trên bàn cơm lớn bày đầy mỹ vị muôn màu muôn sắc, mọi người ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vien-khe/1143818/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.