“Tô Nam? Uh, đã tới siêu thị, vừa vào không lâu.”
“Các anh sắp tới?”
“Được, em ở siêu thị chờ các anh. Em ở lầu hai – khu chuyên về rau củ. Được, em chờ các anh.”
Cúp điện thoại, Cố Khê nói với con trai: “Ba Triển và ba Kiều lập tức đến, chúng ta ở chỗ này chờ bọn họ.”
“Dạ.”
Dương Dương và Nhạc Nhạc mỗi người đẩy một chiếc xe mua sắm. Trong xe mua sắm do Dương Dương đẩy để các loại nguyên liệu nấu ăn, còn trong xe mua sắm do Nhạc Nhạc đẩy thì để túi sách của bốn đứa bọn nó. Tom và Thomas nhìn chăm chú vào các loại đồ ăn muôn màu muốn sắc mà do dự, bởi vì mặc kệ là đồ ăn gì tới tay chú Cố rồi đều có thể biến thành từng món ngon mỹ vị, muốn buông tha cho cái nào cũng đều luyến tiếc.
Đang chọn chọn, Tom và Thomas đồng thời dừng động tác, tiếp theo hai đứa đồng thời quay đầu về một hướng, trên mặt mang theo cảnh giác. Dương Dương và Nhạc Nhạc nhìn theo phương hướng bọn nó đang nhìn, khó hiểu hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Cố Khê đang xem giá cả rau dưa cũng ngẩng đầu, liền nhìn thấy Tom và Thomas hướng một cái kệ hàng đi tới.
“Tom, Thomas?”
Dương Dương và Nhạc Nhạc chạy qua theo, Cố Khê đứng ở tại chỗ vẻ mặt khó hiểu, xảy ra chuyện gì sao?
Tom và Thomas đi qua, rồi đi chung quanh nhìn nhìn, sau đó Tom nghiêm túc nói với Dương Dương và Nhạc Nhạc: “Có người theo dõi chúng ta.”
Thomas lại tìm một vòng, sau khi quay lại, nói: “Hắn chạy rồi.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vien-khe/1143824/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.