Cố Khê thật sự mệt muốn chết rồi, sinh bé con ra cũng giảm bớt gánh nặng lên phần eo của cậu, cậu một thân thoải mái bình yên đi vào giấc ngủ, không hề biết tâm tình của một vài người thực nặng nề, không hề có một chút vui sướng khi có sinh mệnh mới chào đời. Cố Khê bảo bọn họ ‘đẩy’ bọn nhỏ xuống, có thể thấy được lúc cậu sinh Dương Dương và Nhạc Nhạc cũng phải làm như thế. Nghĩ đến đây, trái tim của Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc vô cùng đau đớn, Dương Dương và Nhạc Nhạc thì nhịn không được khóc nấc lên.
Quỳ đứng bên giường, trong mắt Dương Dương và Nhạc Nhạc đông đầy nước mắt, bọn nó chỉ ngủ 5 tiếng đã thức dậy. Trong mộng tất cả đều là nỗi thống khổ lúc ba ba sinh bé con, còn có máu loãng khiến cho bọn nó hoảng hốt. Thậm chí hai đứa nhỏ không dám nghĩ tới năm đó bọn nó đã tra tấn ba ba bao lâu. Kiều Thiệu Bắc và Triển Tô Nam vẫn trông coi Cố Khê, hai người căn bản ngủ không được.
Hai bé con mới sinh ra nên ngũ quan còn nhiều nếp nhăng, nhìn không ra là giống ai. Kiều Thiệu Bắc gửi ảnh chụp của bọn nhỏ cho Triển Tô Phàm và Từ Mạn Mạn, những tấm ảnh này đã gây cho những người thân ở trong nước rung động thế nào thì không cần phải nhiều lời.
Bên các em tạm thời không cần bọn nó trợ giúp, Dương Dương và Nhạc Nhạc cùng với ba Triển và ba Kiều cùng nhau chờ đợi ba ba tỉnh lại.
Sau khi sinh xong vài giờ, Cố Khê không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vien-khe/520497/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.