Hôm nay tiếp tục vui vẻ đến tận đêm khuya, Lục Ninh bởi vì không có Chiêm Nghiêm Minh ở kế bên cằn nhằn cho nên phá lệ đặc biệt buông thả, dù sao uống rượu ở địa bàn của Quản Tử cũng không mất tiền, cô nàng hoàn toàn không có gánh nặng tâm lý, điện thoại đã tắt, tốt lắm, mau nhanh rót đầy rượu cho chị đây!
Lục Ninh ngồi trên sô pha đung đưa ly rượu, nghĩ đến những lời mình đã nói lúc nãy, chị đây thật sự buồn nôn rồi, Lương Ngữ Hinh chị có cảm động hay không?
Mang theo nỗi mong mỏi ngày mai tươi sáng, Lục Hạo làm một hơi hết ly rượu rồi lên lầu, tách khỏi đám người tìm vô số lý do để kiếm rượu uống.
“ Ngày mai anh đây phải dậy sớm để đưa con trai đi học, không giống như các người.” Đây là giọng điệu khiêm tốn của Lục Hạo luôn luôn kiêu ngạo.
Nhưng mà ngày hôm sau, thế giới cũng không hề tươi đẹp như trong tưởng tượng của Lục Hạo, tuy đám chim chóc vẫn tung tăng hát ca, tuy con ngõ nhỏ vẫn ồn ào náo nhiệt, tuy bà chị bán đồ ăn sáng vẫn hau háu nhìn Lục Hào, tuy lúc gõ cánh cửa đó tim anh vẫn kích động.
… …Nhưng, thực tế lại tàn khốc.
Lương Ngữ Hinh vừa mở cửa Lục Hạo liền cảm thấy có một luồng khí đang mãnh liệt dâng lên còn hơn cả không khí lạnh anh phát ra lúc bình thường.
“ Khụ, anh đã mua điểm tâm sáng, cùng nhau ăn đi.” Ngày hôm qua anh đây tỏ tình với em bây giờ có phải đang ngượng ngùng hay không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vien-man/1772554/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.