Lương Ngữ Hinh cảm thấy, có thể không nói được không, vì sao mà vẫn chưa nghe thấy em đã muốn khóc rồi?
Lục Hạo lướt mắt một vòng, ý nghĩa là: Đám trẻ con, đều học theo tôi đây này!
Sau đó, chính là giống như một bức thư tình úa vàng, cũng giống như là ngày đông lạnh giá uống được một bát canh nóng đậm mùi vị cà chua, một thứ đồ của tình cảm, hiện lên sâu sắc vô hạn.
Lời nói của Lục Hạo, chậm rãi, mang theo sự trầm lắng và hứa hẹn vốn có của anh, bộ dạng chân thành, tình cảm dịu dàng.
Nội dung trên cuốn sổ bìa da vốn bị Lương Ngữ Hinh tìm thấy kia, từng từ từng chữ, từng dấu chấm câu, trong lòng cô dường như cũng có một tiếng nói, cô đọc cùng Lục Hạo, hình miệng của Lục Hạo biến ảo, trái tim của Lương Ngữ Hinh đột nhiên đập loạn, nước mắt trào ra ngoài, cặp mắt to to đỏ đỏ giống như mắt thỏ, chú thỏ xinh đẹp nhất trong mắt của Lục Hạo.
Tuy là, những điều được nói chẳng qua đều là tình và ái, tuy là, yêu đương chẳng qua cũng là giữa anh và em nhưng những điều này, chỉ có hai người chúng ta có thể cảm nhận được, giữa chúng ta, tình yêu bất biến.
Kết hôn, là đêm tình yêu biến thành tình thân, tình yêu của chúng ta, từ đây có quan hệ máu mủ, chúng ta sẽ biến thành người một nhà.
Người một nhà thật sự, mưa gió cùng vượt qua, khi trẻ tuổi, chúng ta cùng nhau cười, sau này già rồi, anh đỡ em, em dìu anh, trên thế giới này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vien-man/385015/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.