Ngày hôm nay, lính đặc chủng và cô dâu mới mặt đầy thẹn thùng bị mọi người quây vào trong phòng mới làm loạn, sự việc loại này của lão xử nam vạn niên gì đó khiến đám cầm thú của đại viện vui vẻ! Mà Lục Hạo, đang say đến mức chẳng ra thể thống gì trước khi được Lương Ngữ Hinh nhét vào trong xe, còn không quên dặn dò một câu: “Cũng nể mặt tôi đi! Người tôi bảo kê các người phải biết chừng mực đó! Đừng làm đến mức lính đặc chủng của chúng ta ngại đó!”
Tiếp sau đó, một cậu thiếu niên rất có tinh thần từ bên cạnh chạy đến, cung cung kính kính nói với Lương Ngữ Hinh: “Chị dâu! Quản gia bảo em đến chở chị và Lục gia về!
Lương Ngữ Hinh bị cậu thanh niên không quen biết gọi một tiếng chị dâu trước tiên thì hơi ngơ ngác, sau đó nhìn nhìn Lục Hạo mặt đỏ bừng người toàn mùi rượu ôm lấy chân của cô làm gối gối đầu ngủ, nói một câu: “Cảm ơn cậu.”
Cậu thanh niên được yêu chiều mà giật mình, vội vàng xua tay, “Không cần cảm ơn, chị nhất quyết đừng khách sáo!”
Lúc này điện thoại vang lên, đồng thời với lúc Lương Ngữ Hinh nhận cuộc gọi, nhìn thấy Lâm Tịch ở đối diện vẫy tay với cô, “Tiểu Hinh Hinh! Mẹ cùng bố con phải đi tìm Quản Bá Thiên uống trà Hạo Tử bố mẹ đưa đi, con cứ cùng Lục Tiểu Hạo về nhà trước đi! Lời vừa rồi Lục Tiểu Hạo nói là sự thật sao? Bây giờ con là con dâu của Lục gia chúng ta rồi đúng không?”
Thẳng thắn biết bao!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vien-man/385029/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.