Hài lòng không?
Trần Nhiệm Viễn không hề hỏi là giải thưởng gì, mà trực tiếp đặt câu hỏi.
Lộc Lộ nhìn Phương Thi Vận đang mỉm cười trang nhã trên sân khấu, nhất thời không biết trả lời thế nào.
Lộc Lộ nghĩ, mỗi một đội đến tham gia cuộc thi, có lẽ đều nhắm đến giải thưởng cao nhất.
Chỉ là, Lộc Lộ vẫn luôn hiểu rằng thế giới này vốn dĩ đã có sự chênh lệch. Không phải mỗi một nỗ lực và cống hiến của bạn đều sẽ gặt hái được thành quả. Nhưng cô vẫn sẽ tích cực tham gia vào từng quá trình.
Bởi vì mỗi một quá trình đều là độc nhất vô nhị.
Trong tiềm thức, Lộc Lộ lờ mờ hiểu được ý nghĩa của tin nhắn này từ Trần Nhiệm Viễn.
Trên thế giới này, ngoài nỗ lực của bản thân, cũng sẽ có một số người sinh ra đã có thể phá vỡ các quy tắc và ràng buộc.
Họ thay đổi các vòng tròn đã định sẵn, tạo ra một lỗ hổng trong vòng lặp khép kín của thiên phú, cống hiến và hồi đáp.
Trần Nhiệm Viễn muốn thay cô phá vỡ lỗ hổng này.
Trong phút chốc, cảm xúc vui vẻ và buồn bã trong Lộc Lộ thay phiên nhau xuất hiện, cô đối với anh dường như thật đặc biệt, nhưng Trần Nhiệm Viễn lại dường như chẳng hề thấu hiểu cô chút nào.
Lộc Lộ vẫn không trả lời tin nhắn này của Trần Nhiệm Viễn.
Mà chụp một tấm ảnh nhận giải, gửi cho anh trai.
【Lộc Lộ: Anh ơi, giải ba】
Anh trai luôn trả lời tin nhắn của Lộc Lộ rất nhanh.
【Anh trai: Tiểu Lộ, giỏi lắm!】
【Lộc Lộ: Giải ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vien-son-me-loc-nhan-gian-phu-ba/2987095/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.