Giản Tiểu Tây theo anh hơn nửa tháng, đã sớm từ thiếu nữ nhỏ không hiểu gì hết lúc trước trở nên nhạy cảm.
Giờ phút này hai tay Long Thần nắn bóp, cố ý nắm chặt kéo xuống, cô không mặc nội y hai núm vú dựng thẳng lên cách lớp tơ lụa từ lâu.
Mà hoa huy*t phía dưới cũng hơi ẩm ướt.
Nhưng kích dục nhất không phải những thứ này mà là giọng nói của tổng giám đốc.
Anh cúi đầu bên tai cô, nhẹ nhàng gặm nhắm vành tai nhỏ nhắn của cô, giống như trêu đùa một con mèo nhỏ, giọng nói trầm thấp, gợi cảm, hơi
thở thổi vào tai khiến thân thể Giản Tiểu Tây lập tức mềm nhũn.
“Tổng giám đốc, không được… bên ngoài có người…” Giản Tiểu dùng một tia lý trí cuối cùng còn sót lại khuyên anh, cũng khuyên chính mình.
Nhưng mà, vô dụng.
Long Thần đẩy váy cô lên, nay sau đó côn th*t “Phạch phạch” một tiếng chen lấn đi vào.
“A!” Giản Tiểu Tây không nhịn được hét lên.
Sau đó nhớ ra đây là nơi nào lại vội vàng cắn chặt bờ môi.
Phía sau, một tay Long Thần đỡ eo cô, một tay không ngừng ra sức xoa vú cô, mạnh mẽ đút vào.
“Mẹ nó, em tên yêu tinh nhỏ này! Mặc thành dáng vẻ lẳng lơ này là muốn cho ai xem? Hả?”
Giản Tiểu Tây lắc đầu, nhỏ giọng giải thích: “Không có…”
Hu hu hu ~ Rõ ràng là quần áo rất bình thường mà, đẹp như thế! Hơn nữa mấu chốt là quần áo tổng giám đốc chọn mà!
“Không có cái gì! Vú lộ ra ngoài như thế là muốn nói với người khác em có bao nhiêu muốn người khác tới bóp sao? Giống như thế này…”
Long Thần nói xong, đột nhiên dùng sức bóp mạnh một nửa lộ ra ngoài của cô mấy cái, một nửa vú trắng như tuyết ẩn giấu trong quần áo.
“Không phải, là thiết kế bộ đồ…”
Giản Tiểu Tây còn chưa nói xong, Long Thần bỗng dưng ra sức ra vào, vừa hung ác lại mạnh mẽ, không lưu tình chút nào.
“Nói láo! Em cũng chảy nước!” Long Thần vạch trần cô.
Mặt Giản Tiểu Tây đỏ bừng, bị động tác lớn của anh làm cho không nói nên lời.
Hoàn toàn chính xác, huyệt nhỏ của cô đã ướt át từ lâu, từ lúc anh tùy ý nhào nặn bầu vú cô thô bạo mấy lần đã chảy nước ra không ngừng.
Mà bây giờ, sao khi côn th*t thô to của Long Thần cắm vào lại run rẩy vẩy ra càng nhiều mật dịch hơn nữa.
Quần chữ T của cô còn chưa cởi, vẫn mặc trên người cô như cũ, theo sự ra vào của bị đưa vào huyệt nhỏ không ngừng, lại bị mang ra.
Â/m đ/ế và cúc huyệt đều bị ma sát vừa đau vừa ngứa, mỗi khi Long Thần tiến vào cô liền cảm quần chữ T lập tức bị đè chặt, cảm giác gồ ghề khiến cô vừa thoải mái dễ chịu, lại ngứa ngáy…
“Bạch bạch! Bạch bạch bạch!” Long Thần dường như muốn mạng cô, ôm cô dốc sức đút vào, đồng thời tay anh dời khỏi nhũ hoa cô, di chuyển nắm lấy tóc cô, dùng chút sức khiến cô ngẩng đầu lên.
“Ngẩng đầu, nhìn tấm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/viet-tiep-cau-chuyen-tinh-yeu/60282/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.