Phơi nắng và nhìn mặt trời năm tiếng đồng hồ xong cũng không thấy cảm giác bị "dư năng lượng" như mọi hôm, tuy nhiên Phạm Nhã vẫn xuống phòng gym để tập một chút, còn dẫn theo nhóc Cu.
Tiểu Nhã năm nay chín tuổi rưỡi rồi, mới học hết lớp 1, năm nay vô lớp 2, giống với bố nuôi nó, thằng nhóc này học trễ, mà còn trễ triệt để hơn nữa.
Nó lại học dốt chứ không giỏi như thằng bố, hết lớp 1 nhưng chữ nghĩa chẳng đâu vào đâu, bình thường có cho cuốn truyện tranh nó cũng cũng chả đọc được, ở Gray Castle không thể đá banh lung tung, chỉ có game là trò giải trí mà nó thích nhất.
Chơi game thì cũng không cần phải biết chữ, mấy thằng nhóc này giờ mò mẫm đồ công nghệ rất hay, ngồi mấy tiếng là đâu ra đấy hết, tuy nhiên để tránh cho thằng nhỏ bị nghiện game sau lại không chịu học hành, bố nó ra quy định, một ngày chỉ cho nó chơi game ba tiếng.
Đặc biệt nếu nó hư, không nghe lời thì sẽ cắt giảm thời lượng, tịch thu máy game!
Bố nó cũng sợ nó không được chơi game thì buồn nên thường làm gì cũng dắt nó theo, tập gym là một ví dụ, thằng nhỏ còn bé xíu, còi cọc, riêng chiều cao thì có thể solo tay đôi được với Ludgar W.
Kresnik, nó vào phòng gym với bố, không đẩy tạ được nhưng có thể chạy bộ trên máy, vận động đổ mồ hôi nâng cao sức khỏe.
Đại Nhã vừa đẩy tạ vừa nhìn sang thằng nhóc, nó là trẻ đường phố, hiếu động, thích chơi đá banh, leo lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vinh-quang-chua-te/10039/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.