"Em thấy vẻ đẹp trong những thứ cong gãy, những thứ mục ruỗng, những thứ suy tàn và những thứ tan vỡ.
Em tìm thấy nét lộng lẫy giữa những thứ mà mọi người cảm thấy kinh khủng, em cho rằng những thứ hỏng hóc thật trang nhã làm sao, bởi em biết chúng cũng giống như em, chúng không phải sẽ mãi hư hại, những thứ mang tổn thương có những cách thật kỳ lạ để sửa chữa và trở nên tốt hơn."
Cô gái trẻ vuốt ve một bông hoa tàn héo úa, nói với người phụ nữ, chủ nhân của những con rết đen khổng lồ từng xuất hiện trước cổng bệnh viện quốc tế Osaka.
Cách họ không xa, là hai đứa trẻ, một bé trai mười tuổi, đang chơi đấu kiếm gỗ với một cậu bé khác lớn hơn, chừng mười bốn, mười lăm tuổi.
Cô gái trẻ có đôi mắt màu hồng, quanh con ngươi là hai vòng khói trắng, còn cậu bé lớn, thì lại có đôi mắt màu xanh dương, quanh con ngươi là những vòng sóng biển.
Hai người họ có nét tương tự, giống như một cặp chị em, người chị để tóc ngắn, gương mặt trẻ nhưng có vẻ đã trải đời nhiều, còn cậu em thì lại rất ngây thơ.
Người phụ nữ không lên tiếng để trả lời, mặc cho cô gái trẻ nói chuyện lải nhải một mình, cô chỉ nhìn bé trai nhỏ hơn trong hai đứa trẻ đang chơi đấu kiếm gỗ, cô ta đã quen với những con người bất thường, với những cách nói chuyện bất bình thường của bọn họ, trong số họ chỉ có cậu bé mười bốn, mười lăm tuổi đang chơi với con của cô là có vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vinh-quang-chua-te/10053/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.