Hãng Japan Airlines khai thác tuyến nội địa bằng đội bay Boeing 767-300ER, đây là loại máy bay phản lực thân rộng một tầng, hai lối đi, nó sử dụng hai động cơ tuốc bin phản lực cánh quạt, cánh đuôi truyền thống và thiết kế cánh siêu tới hạn nhằm giảm sức cản không khí.
Theo thiết kế, 767 có thể chở từ 181 đến 375 hành khách trên quãng đường bay từ 7.130 km đến 11.825 km, tùy loại, trên chuyến bay 123 từ Haneda đến Osaka có đến 350 hành khách.
Trong ngành hàng không, tai nạn là thứ hiếm khi xảy ra nhưng mỗi khi nó xảy ra đều để lại hậu quả thảm khốc; con người, với cơ thể yếu ớt không có cách nào để sống sót trong một vụ rơi máy bay, mặt khác, cũng không thể tính toán được các thiệt hại về người và tài sản nếu như những phương tiện bay khổng lồ này rơi xuống các thành phố lớn, vào các khu dân hoặc các toà nhà.
Một vụ rơi máy bay cũng diễn ra chớp nhoáng và rất khó để xử lý, trong những bộ phim ảnh về đề tài thảm họa hàng không, về không tặc, thường khi cơ trưởng và cơ phó tử vong vì "đạn lạc", chiếc máy bay sẽ chúi nhũi xuống rồi đâm sầm vào biển hoặc mặt đất chỉ trong mười mấy giây.
Thực tế lại không hoàn toàn giống như vậy, phần lớn các vụ rơi máy bay đều xảy ra ở giai đoạn cất cánh hoặc hạ cánh.
Trong giai đoạn mà máy bay đã ổn định được cao độ, các phi công sẽ sử dụng chế độ lái tự động autopilot, trong giai đoạn này nếu người phi công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vinh-quang-chua-te/10093/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.