Cô men theo con đường mà Lưu phán quan lúc trước dẫn cô tới Yêu Giới. Nhưng khác là chậm hơn bởi vì cô phải đi bộ một mình, toàn thân lạnh toát, mái tóc dần chuyển sang trắng tưởng chừng sắp đóng băng.
Dù cô có mặc áo choàng dày tới đâu, nhưng đứa bé trong bụng vẫn ảnh hưởng khiến toàn thân cô sắp đóng băng tới nơi. Bây giờ, thì ra cô mới hiểu có phượng hoàng đơn mới được làm Diêm Hậu. Đơn giản vì có phượng hoàng đơn, cơ thể người mẹ mới không bị hàn khí đóng băng khi hoài thai con của Diêm vương.
Bụng cô chuyển đau dữ dội từng cơn. Mặc dù thời tiết đang vô cùng ấm áp nhưng cái lạnh giá vẫn bao trùm lấy cô. Chân tay cô tưởng chừng sắp tê cóng không thể cử động nổi. Bản thân một người mang thai lại chịu khổ thế này sao? Khóe mắt cô rơi lệ, tay run run xoa lên bụng.
- Con à, lát nữa thôi... chỉ lát nữa thôi... đừng toả hàn khí nhiều nữa... mẹ sẽ không chịu nổi... sẽ không bảo vệ con được...
Cố gắng gượng mãi, cuối cùng cũng đến hố đen. Cô không chần chừ mà lao vào trong đó. Cơ thể mất trọng lực mà dần ngất đi. Cô thật sự đã quá mệt mỏi rồi.
Hố đen xoẹt qua những tia sấm to, cơ thể cô rơi tự do từ trên không xuống. Bỗng chốc, một thân ảnh mày đen xuất hiện nhẹ nhàng ôm lấy cô đáp xuống mặt đất. Mái tóc bạch kim phất phơ trong gió nhìn rất cuốn hút.
Yêu vương nhìn cô, trong ánh mắt hắn hiện lên tia thương cảm. Bởi vì sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-a-dia-nguc-cho-em/294383/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.