Chương 737:
Nhưng không sao, Cố Tiểu Mạch đã uống hết nửa ly rượu rồi!
Hứa Nhân Nhân thầm nguyền rủa: “Đồ rác rưởi!” Cô ta quay người và nhanh chóng rời khỏi quán bar.
Minh Uy nhận ra giọng nói của Mộ Bắc Ngật thì đứng yên tại chỗ.
Sắc mặt Mộ Bắc Ngật cực kỳ lạnh lùng, nhìn chằm chằm mấy tên tay sai, giọng nói lạnh lùng: “Cần tôi tống ra ngoài?”
Bầu không khí đột nhiên như đóng băng, động nhẹ một cái, tuyết lở đất nứt.
Ngay cả quản lý cũng sợ hãi đứng một bên, thức thời không dám lên tiếng, Cố Tiểu Mạch cũng vô thức siết chặt áo khoác, hừ một tiếng.
Nhóm người của Minh Uy chậm chạp xếp thành hàng rồi tách ra hai bên, Mộ Bắc Ngật ngước mắt lạnh lùng nhìn Minh Uy, tay anh ta vẫn còn cầm ly rượu, rượu bên trong sóng sánh lắc lư.
“Vừa nãy cậu muốn đánh?” Giọng điệu của Mộ Bắc Ngật không mặn không nhạt nhưng khi truyền vào tai của Minh Uy không khỏi khiến anh †a run lên bần bật, nhận thấy nguy hiểm ập xuống nên ánh mắt trở nên căng thẳng.
ich Bách, biết xử lý thế nào chưa?”
“Vâng, Tổng giám đốc Mộ, tôi cam đoan những tên này sẽ không bao giờ xuất hiện ở Kinh Đô”
“Tay nào đụng vào em ấy, chém”
Giọng nói của Mộ Bắc Ngật lạnh lẽo, khuôn mặt không còn ấm áp mà chỉ có xa lánh và thờ ơ. Câu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-a-dung-nghi-tron-thoat-anh/2320375/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.