Chương 491:
Cố Tiểu Mạch nuốt nước miếng, khàn khàn nói: “Hải quan, à mà nói mới nhớ? Ông chú kia đâu rồi, chú ấy gọi cảnh sát chưa?”
“Em còn lo cho người khác?” Sắc mặt Mộ Bắc Ngật càng đen, tức đến độ bật cười.
Cố Tiểu Mạch nhíu mày, thầm rủa trong bụng, quỷ hẹp hòi.
“Em đến hải quan kiểm tra hàng hoá, gặp được ông ấy sau lại bị hải tặc phát hiện theo dõi, suýt thì bị diệt khẩu. Lúc đấy hai người cũng phải có một người đi gọi cảnh sát chứ, em lại không muốn chết'” Anh bày cái bộ mặt thối đấy ra cho ai xem đấy?
“Nhưng ông ta có quan hệ gì với em đến mức em phải mạo hiểm hi sinh đến thế? Đây đâu thể gọi là vừa mới quen biết, đến giờ em vẫn cứng đầu cứng cổ không biết mình sai ở đâu?”
Vì sao, thà chính mình đi cũng không muốn gọi anh.
Con ngươi Mộ Bắc Ngật càng lúc càng sâu hơn, như vực không thấy đáy, nhìn chằm chằm khiến Cố Tiểu Mạch sởn hết da gà gai ốc, sống lưng tê dại.
Thanh âm Cố Tiểu Mạch hơi hạ xuống: “Anh không muốn đến thì không cần đ..”
“Không cần đến, đúng không?” Cố Tiểu Mạch hơi tức mình, lời chưa nói xong đã bị Mộ Bắc Ngật cắt ngang.
Ánh mắt ắc Ngật tràn đầy tự giễu, anh quay người: “Chuyện hàng hoá anh đã giải quyết, em không phải lo nữa, Dịch Bách tí nữa sẽ chuyển đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-a-dung-nghi-tron-thoat-anh/2320968/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.