Chương 450:
Mộ Bắc Ngật phân tích một cách rất hợp lý, anh nhìn chằm chằm Có Tiểu Mạch, nhưng trái tim anh lại mềm nhũn.
Hình như anh yêu cô hơn anh nghĩ một chút.
Mộ Bắc Ngật đưa tay chạm vào sống mũi của Có Tiểu Mạch sau đó đứng lên, giả vờ đi ra ngoài.
Có Tiểu Mạch nằm yên ở trên giường, nhìn Mộ Bắc Ngật không những thấy chết không cứu mà còn muốn rời đi, cô bỗng hoang mang.
Cô chỉ có thể giấu đi sự phẫn nộ trong đôi mắt của mình, giọng nói trong trẻo vang lên: “Mộ Bắc Ngật! Anh đừng đi!”
Lông mày Mộ Bắc Ngật giãn ra, đôi môi mỏng cong lên, anh quay người lại, “Không đề tôi đi2”
“Ừ, cởi trói cho tôi được không?” Có Tiểu Mạch nói nhẹ nhàng, đầu nghiêng qua một bên, miệng chu lên.
Nếu không phải tai Mộ Bắc Ngật rất tốt, anh thật sự không nghe rõ câu nói vừa rồi của cô.
“Tôi không nghe tháy.” Mộ Bắc Ngật mặt không đồi sắc nói.
Có Tiểu Mạch cắn môi, thôi kệ vậy, lùi một bước trời cao biển rộng!
Cô tiếp tục nghiền răng lên tiếng, “Tôi muốn anh cởi trói giúp tôi, được không?”
Mộ Bắc Ngật hững hờ đáp lại một tiếng, anh bước đến, nhẹ nhàng cởi trói ở tay cho cô, bởi vì bị trói quá lâu nên cánh tay cô đau nhức.
Nhưng hình như Có Tiểu Mạch không nhãn nại như tưởng tượng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-a-dung-nghi-tron-thoat-anh/2321070/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.