Chương 397:
Người đàn ông vạm vỡ nhìn với sự nghi hoặc, “Thật sao? Hai người không có điện thoại di động sao, tại sao không gọi điện kêu cứu?”
Mộ Bắc Ngật lấy điện thoại di động sắp hét pin ra, “Lập tức sẽ hét pin rồi, ở đây cũng không có tín hiệu nên không thể gọi đi đâu được.”
Người đàn ông vạm vỡ yên tâm hơn một chút, bước đến một cách vững chãi, cầm lấy chiếc điện thoại di động của Mộ Bắc Ngật cần thận kiểm tra một lượt, sau khi không phát hiện ra điều gì thì mới di chuyển ánh mắt sang người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh.
Khóe môi khẽ nhéch lên, “Người đẹp, đến em rồi, thôn chúng tôi bình thường không tiếp người ngoài, bắt buộc phải chắc chắn là không có bắt cứ sự nguy hiểm nào thì mới có thể vào.”
Người đàn ông vạm vỡ vừa định đưa bàn tay thô ráp của mình chạm vào Có Tiểu Mạch, trước khi Mộ Bắc Ngật có bắt cứ hành động nào thì Cố Tiểu Mạch đã tự động lùi ra sau môt bước, lạnh lùng nói: “Tôi tự biết lầy.”
Ngoài mặt giả vờ bình tĩnh rút điện thoại đưa cho gã đàn ông vạm vỡ, anh ta tràn ngập sự “tiếc nuối” nhận lấy, sau đó thì mới đưa họ vào trong thôn.
Tuy nhiên, thay vì đưa họ đến một khu định cư tương đối giản dị của dân làng, thì họ lại đến một cứ điểm.
Có vài người đàn ông đang phì phèo điều thuốc nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-a-dung-nghi-tron-thoat-anh/2321212/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.