Chương 261:
Mộ Bắc Ngật nghiêng người về phía trước, hơi thở nóng ran thả lên cổ Cố Tiểu Mạch, lúc này hai người đã quên hết tất cả những chuyện không vui vẻ trước đây.
Mộ Bắc Ngật mấp máy môi, cố gằng dùng giọng nói nhẹ nhàng ấm áp để an ủi Cố Tiểu Mạch, “Đừng sợ! Có tôi ở đây.”
Anh từ từ tháo băng dính trên miệng Cố Tiểu Mạch ra, sau đó nghe thấy tiếng khởi động xe, không biết đám người mặc đồ đen đó lên xe từ lúc nào, bỏ chạy không thèm ngoái đầu lại.
Mộ Bắc Ngật nghe thấy âm thanh đó xong, anh đứng lên nhìn chiếc xe đang bỏ chạy, ánh mắt lạnh lùng giống như nhìn ra điều gì đó.
Hai mắt của Cố Tiểu Mạch đỏ hoen, vừa nãy bị tên mặc đồ đen tát cho một cái, mặt bên trái sưng đỏ đau không chịu được, toàn thân thê thảm, Mộ Bắc Ngật vội vàng cởi dây trói nhưng anh có thể cảm nhận rõ cơ thể Cố Tiểu Mạch đang run rẩy và tiếng khóc sụt sịt của cô.
Anh bỗng nhiên thấy rất đau lòng, anh ngước mắt nhìn Cố Tiểu Mạch, Cố Tiểu Mạch cúi đầu, không nhìn thấy trên mặt cô có biểu cảm gì, chỉ thấy Cố Tiểu Mạch nhỏ giọng nói, “Cảm… cảm ơn anh, thật đấy.”
Đây được coi là chủ động làm hòa?
Mộ Bắc Ngật đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-a-dung-nghi-tron-thoat-anh/2321467/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.