Chương 237:
Cố Tiểu Mạch mở to đôi mắt vô tội, rõ ràng là anh không cho cô cơ hội nói chuyện.
Phật đã nói, gặp chuyện phải bình tĩnh, không được hoang mang lo lắng.
Thế nên Cố Tiểu Mạch khôi phục lại ánh mắt hững hờ, nhìn anh không chớp mắt.
Bầu không khí từ từ đóng băng.
Mộ Bắc Ngật nhìn Cố Tiểu Mạch với ánh mắt tức giận, anh thốt ra từng câu từng chữ rất rõ ràng, “Cố Tiểu Mạch, nói cho tôi biết, tại sao cô lại ký tên?”
Cố Tiểu Mạch có chút sợ hãi, đôi mắt to tròn cực kỳ vô tội, cô trả lời, “Đã đến thời hạn hết hợp đồng, tôi cũng đã giao… bản thiết kế.”
“Vội vã muốn kết thúc hợp tác? Làm sao, tôi khiến cô chán ghét lắm, đúng không?” Sắc mặt lạnh lùng, chút lý trí còn sót lại mới khiến anh có thể ngồi ở đây nói chuyện với Cố Tiểu Mạch, nhưng ánh mắt nhìn Cố Tiểu Mạch không có một chút tin tưởng nào cả.
Cố Tiểu Mạch biết, anh không hề tin mọi câu trả lời của cô.
Một người giỏi ăn nói như Cố Tiểu Mạch mà hôm nay ở trước mặt Mộ Bắc Ngật cũng câm như hến, sự im lặng của cô đã khiến Mộ Bắc Ngật hiểu nhầm.
Mộ Bắc Ngật chửi thầm một tiếng, anh cười mỉa mai, hóa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-a-dung-nghi-tron-thoat-anh/2321683/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.