Lã Tuyết Cừu nhìn chín cái ghế mà mỉm cười :
- Ai bảo rằng chúng vô dụng trong lúc này?
Mỗi cái ghế cao chừng ngang đầu gối. Chàng chồng bốn cái làm một, thành được hai chồng. Mỗi chồng ghế ngang tầm một người.
Tuyết Cừu đứng trêи chiếc ghế còn lại, rồi chồng bốn chiếc ghế kia trêи bốn chiếc nọ, chúng cao tương đương hai người đứng.
Lã Tuyết Cừu ngó lên quan sát trần nhà... Chàng thấy nơi nào cũng trắng muốt, duy có một góc kia có màu sậm và mốc.
Tuyết Cừu đẩy chồng ghế về hướng đó. Xong, chàng phi thân lên đứng trêи chiếc ghế cuối cùng, thì đầu chàng vừa đụng vào trần nhà.
Tuyết Cừu đưa kiếm rà thử nơi góc đó. Nơi này không cứng như những chỗ kia. Chàng vận lực đẩy mạnh thì bột và sỏi rớt xuống ào ào.
Tuyết Cừu vừa làm vừa nói :
- Xong rồi! Họ làm sao ngờ được việc này?
Chừng cạn một tuần trà, chàng khoét xong một lỗ vừa một người chun ra lọt. Chàng thấy bên ngoài tối đen dường như có nền trời đầy sao.
Tuyết Cừu nhẹ nhàng đu ra ngoài...
Đây là cái sân lộ thiên. Chàng nhìn sao để phân biệt phương hướng...
Thì ra, sân thượng chàng đứng đây là sân của một tầng lầu thứ hai. Phía Bắc của tiểu lâu còn có hai tầng lầu, mặt Tây và Nam mỗi bên xây cao thêm một tầng nữa. Mặt phía Đông xây lan can để thực khách vịn vào đó mà nhìn xuống bến Tần Hoài.
Tuyết Cừu thong thả bước lại mặt Đông để quan sát.
Bến Tần Hoài thuyền bè vẫn tấp nập. Tửu lâu này vẫn muôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-anh-than-chieu/2121776/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.