Buổi tối, Ninh Điềm Điềm trở về nhà, nhìn thấy Trình Xuyên ở đó, cả người cô ta sợ đến mức run rẩy, không dám tiến lại gần.
“Sao giờ này mới về?”
Mẹ của Trình Xuyên, Lâm Mẫn Tú, hỏi. Bà nhíu mày, vẻ mặt rõ ràng không hài lòng.
Ninh Điềm Điềm cố lấy hết can đảm đưa kết quả kiểm tra sức khỏe ra.
“Mẹ, con đã đi kiểm tra rồi. Con có thể sinh con, cơ thể con không có vấn đề gì.”
Trình Xuyên đứng bên cạnh, sắc mặt lập tức thay đổi, ánh mắt trở nên u ám, đầy độc ác. Lâm Mẫn Tú nhận lấy tờ giấy, xem qua một lượt rồi gật đầu: “Cơ thể không có vấn đề gì là tốt rồi. Vậy hai đứa cố gắng một chút, để mẹ sớm được bồng cháu. Cả Ninh Noãn Noãn và Bùi Ôn Ôn đều có tin vui rồi, còn con, nửa năm nay vẫn chẳng có động tĩnh gì.”
“Dạ.”
Ninh Điềm Điềm không dám cãi lại nửa lời.
Trình Xuyên đứng dậy kéo cô ta lên lầu. Ninh Điềm Điềm sợ đến tái mặt, dù cơ thể muốn phản kháng nhưng lại không dám.
“Ai cho cô đi kiểm tra hả?”
Khi cửa vừa đóng lại, Trình Xuyên tháo thắt lưng, trói chặt tay cô ta.
Ninh Điềm Điềm sợ hãi quỳ xuống đất khóc thét, cơ thể đau nhói từng cơn như phản xạ có điều kiện.
“Mẹ cứ trách em mãi không có thai, em chỉ muốn đến bệnh viện kiểm tra. Em thật sự không có vấn đề gì, em có thể sinh con mà.”
Cô ta vội vàng nở nụ cười lấy lòng. Thế nhưng vừa nghe xong, Trình Xuyên lập tức nổi cơn thịnh nộ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-chong-gioi-dien-thanh-sac-dia-qua/2910791/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.