“…… Ta tuy rằng gần đây bận rộn, nhưng là bất quá mới hai tuần lễ không gặp, ngươi phải lập gia đình ?! Nhưng ta chưa từng nghe qua, chưa từng gặp mặt! Hôm nay ngươi nên nói rõ ràng!” Thôi Anh Anh áp nàng vào phòng.
“Ngươi đều ở nhà của ta uống lên mấy ly cà phê, mẹ ta chẳng lẽ khôngnói cho ngươi nghe? Còn cần ta nói?” Chu Dĩnh Thanh nặng nề thở dài.“Ngươi tin tưởng sao? Anh Anh, ta cảm thấy chính mình hình như là người cổ đại, bỗng đã bị cha mẹ gả đi.”
“Ha ha, ngươi nói thật mắc cười .” Thôi Anh Anh đảo ánh mắt, lạnh lạnh nói:“Cũng không có gì không tốt, nghe nói người đàn ông ấy rất anh tuấn, nhà và xe đều có đủ, đối tượng như vậy tốt lắm a, còn hơn người yêu trước của ngươi, hơn chó với mèo.”
“Ngươi!” Chu Dĩnh Thanh giận dữ phản bát.“Thế nào ngay cả chó mèo đều mắng ra?”
“Là là, ta là không nên vũ nhục chó mèo –” Thôi Anh Anh mở to hai mắt, kinh ngạc hỏi:“Chậm đã, ý của ngươi là…… Thực sự muốn cùng hắn kết hôn?”
“Này……” Cô thở dài, mới nói:“Nói thật, ta cũng không biết.”
“Kia, không bằng trước tiên là nói về cảm giác của ngươi đối với nam nhân này.” Thôi Anh Anh hạ quyết tâm, đêm nay nhất định phải hỏi rõ ràng.
“Ta…… Không biết.”
“Dĩnh Thanh, những lời này ngươi đừng giữ trong lòng, không cần phải giấu giếm ta.” Thôi Anh Anh thu hồi nụ cười, nghiêm túc nói:“Nếu ngươi thực sự không cảm giác, đã sớm đem cái hôn sự này đẩy thật xa, sẽ không phát triển đến bây giờ.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-chong-thuc-tap/131846/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.