Cô sửa sang lại, sau đó đi xuống lầu thì thấy Văn Nhàn đang đứng một mình trong phòng khách.Bước chân cô hơi chần chừ, cô không biết phải đối mặt với cô ấy như thế nào.Suy cho cùng, người đàn ông tối qua cũng là chồng của cô ấy.Cô không biết mối quan hệ giữa vợ chồng họ thế nào, nhưng cô cảm thấy người đàn ông đó vẫn rất quan tâm cô ấy.Văn Nhàn dời mắt lại, vừa xoay người đã thấy người phụ nữ đứng trêи đầu cầu thang tầng hai.Cô ấy sửng sốt, không biết Trình ɖu͙ƈ Tú đứng đó từ khi nào và có nghe thấy cuộc nói chuyện giữa cô ấy và Tông Khải Phong hay không?“Cô đã đứng đó từ lúc nào?” Văn Nhàn khẽ nhíu mày.Trình ɖu͙ƈ Tú đi xuống: “Tôi vừa xuống.”Văn Nhàn gật đầu: “Tới ăn cơm đi.”Trình ɖu͙ƈ Tú cũng không muốn ở gần cô ấy, bởi vì luôn cảm thấykhông được tự nhiên: “Khi nào tôi được về?”Văn Nhàn nhìn cô vài giây, rồi thản nhiên đáp: “Sau này cô ở lại đây.”“Gì cơ?” Trình ɖu͙ƈ Tú không bình tĩnh nữa, phải đối mặt với vợ chồng họ mọi lúc ư?Vậy thì cô là gì?Thê thϊế͙pgiống ngày xưa à?Lòng cô dập dờn như sóng, mối quan hệ xấu hổ này thực sự khiến người ta khó chấp nhận được.Văn Nhàn như nhìn ra suy nghĩ của cô: “Tôi sẽ về nhà mẹ trong thời gian này, cô cứ yên tâm ở đây và thay tôi chăm sóc anh ấy.”Trình ɖu͙ƈ Tú nhìn Văn Nhàn, cô không thể nhịn được nữa: “Tôi có thể nhìn ra chồng cô rất thích cô.
Nếu cô chỉ cần đứa bé, tôi hứa với cô, tôi sẽ…”“Cứ lo làm việc của cô.” Văn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-cu-mang-thai-anh-yeu-em/1203642/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.