Văn Khuynh cũng ra hiệu bảo cô ngồi xuống, nói một mình Lý Tịnh cũng có thể ứng phó được.
"Hôm nay bỗng nhiên nhớ tới mẹ của cháu, uống cùng bác một ly.
" Văn Khuynh rót rượu cho Tông Cảnh Hạo.
Văn Khuynh ở một bên cố tình nhắc: "Ông vẫn còn đang bị thương, uống rượu làm gì?""Tâm trạng của anh không tốt, uống một ít cũng không chết được đâu?" Văn Khuynh chặn ngang lời nói của Lý Tịnh.
Văn Khuynh bưng ly rượu cạn ly cùng Tông Cảnh Hạo: "Nào, uống với bác một ly.
"Trước đây Văn Khuynh cũng có lúc đau lòng nhớ đến Văn Nhàn, tìm anh uống rượu nên anh cũng không nghĩ ngợi nhiều, cùng Văn Khuynh uống một ly.
Quả thực hôm nay tâm trạng của Văn Khuynh không được tốt, nhớ tới Văn Nhàn, ông sợ, sợ Tông Cảnh Hạo không phải con trai của Văn Nhàn.
Ông muốn làm rõ ràng sự thật này, nhưng lại sợ Tông Cảnh Hạo thật sự không phải do Văn Nhàn sinh ra.
Trong lòng ông rất thất vọng: "Tông Cảnh Hạo cháu có biết không?Bác thực sự rất hối hận, để mẹ cháu bước chân vào nhà họ Tông.
"Nếu như lúc đó không cân nhắc vì lợi ích của cả hai nhà, có lẽ Văn Nhàn sẽ không qua đời sớm như vậy! Mỗi lần nhớ tới em gái tuổi còn trẻ mà đã từ trần, ông liền cảm thấy đau đớn vô cùng.
"Các bác biết rõ ràng em ấy không thích Tông Khải Phong, nhưng vì lợi ích của hai gia tộc nên vẫn gả em ấy qua đó, cuối cùng! "Văn Khuynh ực một hớp rượu.
Vẻ mặt Tông Cảnh Hạo yên tĩnh, không hề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-cu-mang-thai-anh-yeu-em/1203823/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.