Bác sĩ bị gọi đến gấp rút lập tức tiến hành kiểm tra tổng quát cho Chu Mộng Chỉ, nhưng không hề phát hiện ra bệnh tật gì.
Song bác sĩ nhìn dáng vẻ yếu ớt và sắc mặt xanh xao của Chu Mộng Chỉ thì cảm thấy vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra lại, thế nên cuối cùng đành nói với Cố Thiên Tuấn: “Anh Cố, vợ anh có thể do sức khỏe suy yếu nên mới bị đau bụng, cần phải nghỉ ngơi cẩn thận. Nhưng chỗ chúng tôi không thể so được với bệnh viện, tôi nghĩ anh nên đưa vợ anh đến bệnh viện kiểm tra toàn diện một lần vẫn hơn, tránh xảy ra vấn đề gì đó.”
“Được, tôi biết rồi.” Cố Thiên Tuấn bảo Cao Lỗi tiễn bác sĩ về, sau đó quay sang nói với Chu Mộng Chỉ đang nằm trên giường, “Mộng Chỉ, em thấy sao rồi?”
“Vẫn còn hơi khó chịu một chút.” Chu Mộng Chỉ nằm đó, trông vẫn còn rất yếu, nói với vẻ áy náy: “Thiên Tuấn, em xin lỗi, vì em mà làm lỡ mất chuyến du lịch vui vẻ rồi.”
“Không sao, sức khỏe của em là quan trọng nhất mà.” Cố Thiên Tuấn ngồi ở đầu giường Chu Mộng Chỉ, trong lòng cảm thấy cực kì nuối tiếc vì không được đi suối nước nóng thăm An Điềm.
“Thiên Tuấn, có phải em vô dụng lắm không?” Chu Mộng Chỉ hỏi rồi đột nhiên bật khóc.
Cố Thiên Tuấn không biết Chu Mộng Chỉ đang định diễn vở kịch gì, đành phải phối hợp bằng cách ôm cô ta vào lòng khẽ an ủi.
Chu Mộng Chỉ nằm trong lòng Cố Thiên Tuấn thút thít một lúc, thấy thời gian cũng ổn rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-cu-quay-lai-tong-tai-biet-sai/682442/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.