“Bác ơi, là nhà của bác muốn bán sao?”Ông cụ nghe thấy tiếng, ngồi thẳng người lên, nhìn cô vẫy tay bảo cô đi vào: “Không phải bác, bác trông nhà thay cháu thôi.”“Vậy, căn nhà này có muốn bán không ạ?”“Có.
Cháu bác có chuyện gấp cần dùng tiền cho nên muốn bán căn nhà đi.” Ông cụ quan sát cô từ trên xuống dưới, giống như đang đánh giá cô có khả năng mua nhà không.
“Căn nhà này bán toàn bộ cần tiền mặt.”“Bao nhiêu?”Thấy dáng vẻ cô, ông cụ do dự một chút đưa ra ba ngón tay: “Hai mươi nghìn.”“Quá đắt rồi.”Thời kỳ này nếu ở quê xây một căn nhà gọn gàng như vậy khoảng hai ba nghìn, đóng la phông, trải sàn, cửa sổ kính,...!cũng không tới năm nghìn.
Coi như đây là thành phố, nông thôn không so được, nhưng hai mươi nghìn cũng thực sự quá cao rồi.
Dẫu sao, thời kỳ này vừa mới mở cửa, mọi người căn bản không thấy được sự ưu việt của vị trí địa lý mang lại, giá nhà căn bản cũng không tăng.“Cháu bác nói, mảnh đất này sau này giá nhà chắc chắn tăng cao.
Hơn nữa, cháu xem xung quanh đây, bên ngoài phòng phía nam chính là đường phố lớn, sau này mở rộng ra thì có thể làm buôn bán.
Vị trí tốt như vậy, đó có thể gặp không thể cầu.”Ngược lại ông cụ nói là thật, cô cũng rất thích vị trí địa lý này.
Sân đối diện đường cái, xung quanh gần mấy trường học, về sau nhờ sự mở rộng tuyển sinh của trường đại học mà xây dựng thêm, sau này chi phí nơi này chắc chắn không bình thường.
Bất luận làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-cu-thanh-nien-tri-thuc-trong-sinh/2511113/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.